Điều ước của ba người bạn

27/12/2015   4.965  3/5 trong 3 lượt 
Điều ước của ba người bạn
Câu chuyện ngắn về sự hài hước của điều ước từ 3 người bạn bị lạc trong hoang mạc. Cùng thư giãn nhé.


Three guys stranded on a desert island find a magic lantern containing a genie, who grants them each one wish. The first guy wishes he was off the island and back home. The second guy wishes the same. The third guy says: "I’m lonely. I wish my friends were back here."
 

Từ mới trong bài: 

 
- Stranded /ˈstræn.dɪd/: mắc kẹt, bị kẹt ở đâu đó
 

Xem bản dịch

 
Ba người đàn ông bị mắc kẹt trên hoang mạc. Họ tìm thấy một chiếc đèn ma thuật, trong đó có một ông thần đèn. Ông thần cho mỗi người một điều ước. Người đàn ông đầu tiên ước mình thoát khỏi sa mạc và trở về nhà ngay lập tức. Người  thứ hai ước điều tương tự. Người thứ ba nói: "Tôi cô đơn quá. Tôi ước hai người bạn của mình quay lại đây ngay". 
 

Quảng cáo

Sưu tầm

Người đăng

Bảo Mi

Bảo Mi

Chia sẻ là cách tốt nhất để học và làm cuộc sống tốt đẹp hơn.


Là thành viên từ ngày: 26/07/2015, đã có 1.689 bài viết

Tài trợ

BÌNH LUẬN

Bạn cần đăng nhập để bình luận.
No Avatar

Chưa có bình luận nào cho bài này, tại sao bạn không là người đầu tiên nhỉ?

Bài viết khác

Những câu nói thấm thía về tiền và tình bạn
Dưới đây là những câu nói thấm thía về đồng tiền và tình bạn, giúp chúng ta nhận ra sự thật khắc nghiệt của cuộc sống

Chú ếch biết nói
Một câu chuyện vui về chú ếch biết nói và người đàn ông lớn tuổi. Đằng sau đó là một thông điệp ý nghĩa: điều quan trọng trong cuộc sống là phải xác định được điều gì mình cần trong mỗi giai đoạn cuộc đời.

3 vấn đề lớn nhất mà ai ai cũng gặp
Mọi chuyện hễ liên quan tới tiền bạc là đau đầu. Hãy tỉnh táo khi "chơi" với tiền, kẻo có lúc tiền mất, mà mối quan hệ bạn bè bao năm gây dựng cũng đổ xuống sông xuống biển.

Có thể bạn cần

Tại sao cần phải học cách kiềm chế cảm xúc của bản thân?

Tại sao cần phải học cách kiềm chế cảm xúc của bản thân?

Bố tôi vừa mua một cái smartphone, hỏi tôi cách mở wifi, tôi nói mà ông mãi không hiểu, tôi nhắc lại ông vẫn nói là ông không biết. Lúc ấy tôi ức chế, gào lên: “Thôi, bố đừng hỏi nữa, con không biết đâu!” Không biết khi ấy bố tôi đau lòng như thế nào. Ngày nhỏ, khi tôi chưa biết thứ gì, bố tôi đã kiên nhẫn dạy tôi bước đi, dạy tôi học nói, dạy tôi ăn cơm... Giờ mỗi lần nghĩ lại đều thấy hối hận...

Liên kết logo

Bàn phím trong mơ