01
Thực ra, trước đây bạn từng chat
video với họ. Nhưng lần này đặc biệt hơn, bố
mẹ bạn gái
nhiệt tình mời bạn đến nhà chơi.
Ngồi trước một mâm
cơm thịnh soạn, lần gặp mặt chính thức, bạn có chút
bất an, hồi hộp,
lo lắng.
Bên cạnh, mẹ bạn gái cũng bắt đầu chậm rãi nói,
con rể ông Lưu nhà
hàng xóm, vừa mua được một căn hộ 3 phòng
ngủ, 2 phòng khách.
Bạn không biết, nên
trả lời như thế nào mới làm
hài lòng được họ. Trong đầu bạn
suy nghĩ, đối với bạn bây giờ mà nói
tài sản giá trị lớn nhất chỉ là chiếc thẻ ngân hàng với 7 triệu đồng đổ về mỗi tháng.
Sau đó, không khí trên bàn ăn bắt đầu dần dần nguội đi. Bạn nhanh nhanh chóng chóng ăn xong cơm, tìm đại một lý
do công ty có việc gấp xin phép ra về.
Cô ấy
khóc, giống như kẻ bạc tình, bạn
lạnh lùng quay lưng đi về hướng khác.
Không phải bạn không
yêu cô ấy, cũng không phải
trái tim bạn tàn
nhẫn.
Đơn giản bạn bắt đầu hiểu được, chỉ yêu thôi chưa đủ, tình yêu không kèm theo
vật chất đính kèm, sớm
muộn gì cũng sẽ mỗi người một nơi.
Trong lúc yêu
tiền có thể không quan trọng, nhưng khi
kết hôn đó lại là một chuyện hoàn toàn khác.
02
Bạn 26 tuổi, bạn cuối cùng cũng tích lũy riêng được một ít riêng
cho mình.
Trong
ba năm này, bạn đi
làm việc ở thành phố, tìm kiếm
cơ hội mới. Bạn bán mạng làm việc, hết lòng vì
công việc, vì muốn kí được hợp đồng với khách, thậm chí
uống rượu đến mức chảy máu dạ dày cũng cắn răng
chịu đựng.
Bạn tìm được căn hộ ưng ý,
môi trường rất
tốt, giao thông thuận tiện, cách công ty không xa, siêu thị, trung
tâm mua sắm ngay dưới nhà, xung quanh còn có các trường
học tiện cho con bạn
đi học sau này…..
Nhưng khi bàn đến giá cả, bạn lặng người đi. Giá nhà đất tăng quá nhanh, quá sức
tưởng tượng của bạn.
Bạn về nhà, quyết định đợi một
thời gian nữa, đợi giá nhà đất lắng xuống sẽ đi mua. Nhưng sau khi bạn lướt Face,
đọc báo, thấy được một dòng trạng thái, dân tình đang đổ xô đi mua nhà cửa, thậm chí còn
xếp hàng thâu đêm để mua được căn hộ ưng ý.
Bạn
ý thức được, bạn
không thể chạy đua được với giá nhà đất, nếu không mua lúc này,
sợ rằng sẽ chẳng bao giờ còn
cơ hội.
Bạn hạ
quyết tâm, gọi điện cho bố mẹ, mượn sổ
tiết kiệm 500 triệu số tiền dưỡng lão của họ.
Ba ngày sau, mượn ngược mượn xuôi bạn tích góp đủ số tiền đặt cọc, bạn cầm tiền đi kí hợp đồng mua nhà.
Thời khắc đặt bút kí lên hợp đồng,
sống mũi cay cay, mắt có chút nhòe đi. Có tiền thật là tốt. Làm
đàn ông, bạn càng ý thức sâu sắc hơn, có tiền, mới có nhà, mới có cảm giác
ổn định cuộc sống.
03
Là bị ép xin
nghỉ việc, tập đoàn đột nhiên hủy bỏ
văn phòng phía bắc mà không có bất kì thông báo nào trước đó, sau khi nhận được tiền bồi thường hợp đồng, bạn chính thức trở thành người
thất nghiệp.
Bạn bắt đầu tìm kiếm công việc mới, từ miền Bắc bôn ba vào Nam.
Bạn đột nhiên phát hiện, sau
30 tuổi, công việc càng tìm càng khó.
Nếu không phải
tiền lương quá thấp, thì lại yêu cầu cực kì khắt khe, không những thế bạn còn phải
cạnh tranh với hàng ngàn
sinh viên vừa
mới ra trường, lúc nào bạn cũng trong trạng thái bị "ngã ngựa" bất kì lúc nào.
Sau khi trả xong ba tháng tiền nhà, bạn đột nhiên phát hiện, trong thẻ ngân hàng bây giờ chỉ còn đúng hai triệu.
May mắn là, trước khi kịp đón sinh nhật 28 tuổi, bạn tìm được công việc mới.
Mặc dù công ty ở xa nhà, nhưng trước mắt tất cả đều thuận
lợi, mọi việc suôn sẻ.
Bởi vậy, sinh nhật năm 28 tuổi,
bạn đặc biệt tự tặng mình một chiếc
bánh sinh nhật nhỏ. Trong ánh nến lung linh, bạn âm thầm ước nguyện cuộc sống sẽ ngày một tốt hơn.
Không phải tự giảm
áp lực cho bản thân mình. Mà bạn bắt đầu hiểu được, đôi lúc, có
thu nhập ổn định, cũng là một sự ấm áp. Chí ít nó có thể duy trì cuộc sống hiện tại của bạn, bạn không bị
gánh nặng cơm áo gạo tiền ghì sát đất.
04
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt bạn đã 32 tuổi, trở thành tầng lớp trung lưu trong mắt người khác.
Sống một cuộc sống
bình yên biển lặng, tất cả vẫn đang chạy theo quĩ
đạo của nó, con bạn 3 tuổi, đến lúc phải đi nhà
trẻ.
Bạn có hai
lựa chọn: dưới nhà là trường
song ngữ tư thục; hoặc đưa con gửi vào khu chung cư bên cạnh, ở đó của một ngôi trường nhỏ nhận nuôi
dạy trẻ.
Trường thứ nhất, mỗi tháng là năm triệu, có
thầy cô giáo nước ngoài. Trường thứ hai, chỉ cần hai triệu là đủ, thầy cô giáo toàn là những người đã bước vào tuổi xế chiều.
Bạn ngồi trước máy tính, dành cả một buối tối chỉ để xem tin tức liên quan đến ngược đãi
trẻ em, bữa sáng ngày thứ hai, bạn nói với
vợ: Chúng ta gửi con vào nhà trẻ quốc tế đi.
Bạn không nói với vợ rằng, mấy ngày trước, công ty tiến hành điểu chỉnh chức vụ.
Bạn đã chuẩn bị đầy đủ
tài liệu xin đi nhậm chức chỗ mới, từ văn phòng công việc nhẹ nhàng
thoải mái, bạn được điều đến bộ phận mũi nhọn của công ty, công việc bận đến mức không có thời gian để thở. Mặc dù mệt hơn, nhưng thu nhập tăng lên không ít.
Sau khi biết được thông tin điều chỉnh chức vụ, vợ bạn quả nhiên
cằn nhằn với bạn, nói bạn không biết tự
lượng sức mình.
Bạn không hề
giải thích, ngược lại bạn cảm thấy bản thân mình nhẹ nhõm đi nhiều.
Bởi vì bạn bắt đầu hiểu, cho dù có mệt thêm một chút, nhưng chí ít bạn có thể tạo
điều kiện tốt nhất cho con mình
phát triển.
05
Lại thêm ba năm nữa.
Tất cả mọi việc, đều theo hướng thuận lợi phát triển, bạn thậm chí còn có
kế hoạch cho riêng mình, đợi bố mẹ về hưu rồi, sẽ đón họ đến ở cùng mình.
Nhưng sáng sớm, mẹ bạn đã
gọi điện thoại, bố bạn vừa mới xuất huyết
não, bệnh viện tuyến tỉnh không thể nào giải quyết được.
Bạn điên cuồng phóng
xe về nhà, đón mẹ lên thành phố
chăm sóc.
Bạn tin rằng, ở đây có bệnh viện tốt nhất cả nước, các bác sỹ đều là những người có kinh nghiệm nhiều năm trong nghề, bố của bạn sẽ nhanh chóng hồi phục như trước kia.
Mỗi ngày tiêu tốn hàng triệu đồng, rất nhanh bạn cảm thấy cực kì áp lực. Số tiền tiêu tốn cho việc chữa trị của bố bạn, không khác gì bỏ tiền qua cửa sổ.
Hai tháng sau, bố bạn
kiên trì muốn ra viện. Bạn nhất quyết không đồng ý, nhưng bố bạn vẫn kiên quyết xuất viện, ông nói với bạn, những việc còn lại chỉ là vật lí trị liệu, ở quê nhà cũng có thể tập được, việc này
ở đâu cũng như nhau thôi.
Bạn lái xe đưa bố mẹ về quê, đoạn đường hàng ngày chỉ đi hết có ba tiếng, hôm nay bạn lái hết sáu tiếng liền.
Bởi vì bạn không chịu được, muốn dựa vào vô lăng khóc lớn một trận.
Thời gian chẳng tha cho một ai cả, bạn chẳng thể ngờ rằng bố mẹ ngày lại ngày lại
già nhanh đi như vậy.
Bạn bắt đầu hiểu được, tiền đôi lúc đóng một vai trò quan trọng trong việc
hiếu kính với bố mẹ. Nếu như bạn có thật nhiều tiền, bố mẹ bạn sẽ không
vất vả như vậy.
06
Nếu như bạn không mua nhà, bạn không thể biết tiền quan trọng như thế nào;
Nếu như bạn không trải qua việc trong nhà có người bị ốm, bạn cũng không biết, tiền là thứ tuyệt đối không bao giờ được thiếu.
Nếu như bạn không trải qua cuộc sống với tiền lương ít ỏi chỉ có 7 triệu một tháng, bạn sẽ không biết được mình
kiếm tiền là vì cái gì.
Có người đã từng nói: "Con à, ba muốn con
học hành cẩn thận, không phải bởi vì ba muốn con đi
so đo thành tích với các bạn khác, mà đơn giản chỉ là, ba muốn con sau này sẽ có
quyền được lựa chọn nhiều hơn,
chọn lựa những việc mà con thích, chứ không phải khom lưng vì ba đống gạo."
Hay tác giả Vương Nhĩ
Đức từng nói: "Lúc tôi còn trẻ vẫn luôn cho rằng
tiền tài là quan trọng nhất, bây giờ già rồi, phát hiện ra
câu nói đó không hề sai một chút nào".
Chúng ta nỗ lực kiếm tiền, chính là trong lúc
người thân cần giúp đỡ, có thể dang rộng bàn tay ra giúp đỡ họ, chứ không phải chỉ biết
im lặng vì bản thân mình không đủ
khả năng.
Không phải bởi vì một cuộc sống
xa hoa phú quí, cũng chẳng phải là để
hưởng thụ.
Mà là bởi có một ngày, bạn
tự tin nói rằng, mình có thể sống một cuộc
sống tốt hơn.
Bạn cũng có thể tự tin nói với người thân gia đình, mọi người yên tâm, đừng sợ gì cả, tất cả đã có bạn.