Buông bỏ chính là: Đối với chuyện
quá khứ, hãy thôi
hoài niệm; đối với người đã cất bước ra đi, thôi
đừng níu kéo; đối với việc không làm
được, thôi đừng tự trách; đối với thứ không đạt được, thôi đừng lưu luyến.
Chúng ta tại sao phải
sống mệt mỏi như vậy, bởi vì trong nội
tâm chất chứa quá nhiều những thứ vụn vặt không đáng. Có một số
việc làm cho chúng ta
hối hận, rồi bất lực; có vài người chúng ta không chịu
buông tay, để rồi đường ai nấy đi; có nhiều thứ chúng ta
truy cầu, lại
không thể chạm đến.
Trong chuyện
tình cảm, thế nào cũng có hợp và tan; trong đường đời, nhất định rồi cũng có đến có đi. Mưa gió, không phải là trắc trở mà là tôi luyện; đau thương, không phải là thống
khổ mà là
vui vẻ.
Buông bỏ là
tha thứ, tha thứ cho
sai lầm của người khác,
bao dung cho
khuyết điểm của người khác. Buông bỏ là nhẹ nhõm, không nghĩ ngợi lung tung, không canh cánh trong lòng.
Nhiều khi chúng ta nhận ra, có một số việc, có một số người, mà chúng ta tiến thêm một bước thì không được,
lùi lại một bước thì không nỡ, chỉ muốn nói với bạn là, nhất định phải
học được cách buông bỏ.
Buông bỏ, chính là bỏ đi người không đáng, buông đi những việc vô
nghĩa. Buông bỏ chính là quên đi, quên đi những việc không vui, quên đi những người không tốt. Buông bỏ, là
xem nhẹ, xem nhẹ
tài vật, xem nhẹ tình cảm đã mất.
Nhân sinh, không có gì là không thể buông xuống được; buông xuống, mới lại có được thêm lần nữa.
Nếu đường đi không thuận
lợi, vậy hãy đổi một hướng đi khác; lúc
suy nghĩ quá rắc rối, hãy đổi một giác độ khác;
kết giao nhầm người, vậy hãy đổi một người khác. Không nên vì một sự việc mà mãi day dứt, hãy cởi nút thắt
giải thoát cho tâm mình.
Không nên vì một chút tình cảm mà day dứt mãi không thôi, hãy cởi trói cho chính mình.
Thời gian trôi nhanh như bóng câu qua cửa sổ, buông đi
dối trá mới
nhận lại được
chân tình. Quên đi đau thương mới giữ lại được những điều mỹ hảo.
Đời người bao nhiêu việc, việc gì cũng
có thể nhiễu loạn nhân tâm, chỉ có buông bỏ, mới có thể xem nhẹ; chỉ có xem nhẹ, mới có thể thông suốt; chỉ có thông suốt, mới có thể
biết đủ; chỉ có biết đủ, mới có thể hạnh
phúc. Học được cách buông bỏ, cũng giảm được sự
bất mãn, nếu bạn có thể buông bỏ, vậy cũng sẽ không
phàn nàn nữa.
Buông bỏ, liệu có tốt không?
Một người biết buông bỏ, trong tâm sẽ không có
áp lực,
cảm xúc sẽ không bị
tiêu cực, miệng luôn hé môi
cười, vượt qua đau thương tỏa
sáng suốt chặng đường còn lại. Làm gì cũng cảm thấy có hứng thú, làm cái gì cũng có
sức sống, nói cái gì cũng vui vẻ.
Học được buông bỏ rồi, với chuyện đã qua nhẹ nhàng nói câu vĩnh biệt. Học được buông bỏ rồi, đối với người cũ
chân thành nói lời
chúc phúc.
Học được buông bỏ rồi sẽ thấy tất cả đều là an bài tốt nhất! Phong cảnh
đẹp nhất không phải là trước mắt mà là trong lòng. Tình cảm ấm áp nhất không phải bề ngoài mà là ẩn sâu trong
tâm hồn.