Rất hiếm có thương hiệu truyền thông nào đi lên từ một
nỗ lực tập thể. Hầu hết các trường hợp, chỉ có một
cá nhân thiết lập nên những
giá trị mà đến nay vẫn là
định hướng của hãng.
Condé Nast, Ted Turner, Mike Bloomberg… đều
bắt đầu bằng một
ý tưởng và họ đã bỏ mặc tất cả những lời
chỉ trích, bàn
lùi để biến ý
tưởng đó thành những thương hiệu mà
bạn thấy ngày nay: Vogue, CNN, Bloomberg…
Tờ Paris Match, với sự bao trùm về mặt nhân khẩu
học,
có thể xem là ngoại lệ. Olivier Royant, phó biên tập của tạp chí này đã nói: “Nếu bạn chọn thời điểm “phóng” Paris Match là
ngày mai thì chưa chắc tờ tạp chí này đã bay lên khỏi mặt đất
được”. Paris Match là một tờ tạp chí tin tức Pháp,
do vậy tự nó có phân khúc
thị trường riêng.
Hầu hết các biên tập viên đều nghĩ rằng độc giả mua
sản phẩm của họ không đơn thuần chỉ vì cần nguồn thông tin mà còn vì chúng thể hiện được
phong cách của người
đọc. MTV và The Economist là hai thương hiệu truyền thông hoàn toàn khác nhau nhưng đều thành công trong chiến lược này.
“I Want My MTV” – khẩu hiệu
quảng cáo đầu tiên của kênh MTV – chính là món
trang sức của chiến lược
tiếp thị hợp chung. Áp phích quảng cáo của The Economist thể hiện
đẳng cấp không kém: “Một áp phích không nên có quá tám chữ – đây là số chữ tối đa mà một độc giả có thể
ghi nhận khi đọc lướt. Tuy nhiên, đây là áp phích dành cho độc giả của tờ The Economist”.
4. Mở rộng trong giới hạn
Bất cứ thương hiệu truyền thông nào cũng muốn mở rộng tên tuổi. Một nhánh khác trong
chiến lược tiếp thị là nội địa hóa.
Vào năm 2004, MTV đã phát sóng trên 42 kênh khác nhau, có những kênh truyền hình dành riêng cho những
tín đồ rock, rap, techno… Bên cạnh đó, còn phải đảm bảo việc duy trì được các giá trị thương hiệu.
Nói đến MTV là nói đến “sự nổi loạn”, Financial Times là “
kinh doanh”. Mark Wright, Giám đốc
sáng tạo của CNN International từng nói: “Yếu tố thành công hàng đầu của một thương hiệu chính là sự nhất quán”.
Bloomberg đi trước thời đại khi cho rằng một thương hiệu đóng khung trong một phương tiện truyền thông duy nhất sẽ là bất
lợi trong một thế giới mà độc giả tổng hợp thông tin từ nhiều nguồn.
Trong khi đó, tờ The Wall Street Journal lại nhanh chân tính phí thuê bao truy cập trang web WSJ.com ngay khi nó được đưa lên mạng.
Khách hàng cảm thấy
thoải mái khi tiếp cận với các thương hiệu được ưa chuộng thông qua nhiều phương tiện truyền thông khác nhau, miễn sao chất lượng đồng nhất. Tất cả, từ CNN đến Vogue, đều nói rằng họ thích
đầu tư cho nội dung sản phẩm và hoạt động phân phối hơn là quảng cáo.
7. Bắt nhịp với thời cuộc
Rất nhiều thương hiệu
nổi tiếng trong lịch sử giờ chỉ còn là cái bóng của mình khi phải đối mặt với thời cuộc.
Những năm qua, cả tờ The Times và The Financial Times đều tìm cách điều chỉnh để
thu hút lớp độc giả
trẻ tuổi.
Lợi thế sẽ thuộc về thương hiệu nào biết đem đến cho khán giả điều mà họ
mong đợi dưới một
hình thức mới và bất ngờ.