Vừa nhấc được một con cá to lên thì nghe có tiếng…bố mình nói sau lưng:
– Con có trông thấy cái biển “Cấm câu cá” ngoài kia không?
– Có con có thấy.
– Tức là con đã biết rõ làm vậy là sai, đừng tự dối mình, hãy thả con cá đó xuống.
Cậu bé nhăn nhó:
– Nhưng ông bảo vệ nghỉ phép rồi, ở đây lại vắng vẻ chẳng ai biết
– Một việc làm sai thì dù có ai biết hay không, nó vẫn là sai!
Cậu bé thả con cá vừa câu được xuống hồ và vui vẻ đi về nhà.
Đó là chuyện nhiều năm về trước, cậu bé đó sau này lớn lên và mỗi khi gặp những điều mà lương tâm phải lựa chọn làm một điều đúng hay sai, cậu lại nhớ lại bài học ấy.
Trong cuộc sống, mỗi khi đứng trước người khác, ai cũng tỏ ra đứng đắn tử tế. Nhưng khi ở một mình không ai biết, bản chất tốt hay xấu mới lộ ra.
Luôn giữ được hành động ngay thẳng tử tế mà không cần ai biết mới thật sự là người đạo đức.
Trung thực là vẫn làm điều đúng khi không có ai nhìn.
Bài học tương tự