Khi bị bắt vào viện tâm thần, làm thế nào để chứng minh bạn là người bình thường

30/11/2015   9.695  3.07/5 trong 12 lượt 
Khi bị bắt vào viện tâm thần, làm thế nào để chứng minh bạn là người bình thường
Tại một bệnh viện tâm thần của nước Ý, do tài xế chuyên chở bệnh nhân lơ là nhiệm vụ mà bắt nhầm ba người bình thường. Ba người đó bị nhốt trong viện ròng rã suốt 28 ngày trời, hai người trong số đó còn suýt chút nữa vì điều này mà biến thành bệnh nhân tâm thần thật sự. Và làm thế nào họ đã thoát ra được?


Grey Back, ký giả của tạp chí Toread của Mỹ đã đến nước Ý để mà tiến hành phỏng vấn ba người bất hạnh vừa mới được cứu thoát này.
 
Nguyên ban đầu, một tài xế phụ trách vận chuyển những người mắc bệnh tâm thần, trên đường đã để cho ba người bệnh bỏ chạy mất. Để không bị mất việc, ông ta lái xe đến một trạm xe buýt, bảo với mọi người rằng ông lái xe miễn phí. Cuối cùng, ông đã “dụ” được 3 người lên xe, rồi gắn mác “bệnh nhân tâm thần” vào những vị khách này.
 
Như mọi người chúng ta đều biết, một người bị bệnh tâm thần nếu muốn ra khỏi bệnh viện thì cách duy nhất chính là chứng minh bản thân mình không bị bệnh tâm thần. Ba người họ đã làm được điều đó như thế nào?
 
Theo báo cáo của Grey Back, hai người trong số họ đã dùng đủ mọi cách để mà chứng minh với nhân viên y tế rằng mình không phải người điên. Tuy nhiên, họ nói càng nhiều nhân viên y tế càng tin chắc rằng họ chính là người điên.
 
 
Dưới đây là cuộc phỏng vấn của anh với A
 
Grey: Khi ông bị nhốt vào trong bệnh viện tâm thần, ông đã nghĩ ra cách gì để mà giải cứu mình vậy?
 
A: Tôi nghĩ rằng, nếu muốn đi ra, trước hết cần phải chứng minh rằng bản thân mình không có bị bệnh tâm thần.
 
Grey: Vậy ông đã chứng minh như thế nào?
 
A: Tôi nói: ‘Trái đất hình cầu’, câu nói này chính là chân lý. Tôi nghĩ, người nói ra chân lý sẽ không bị xem là bệnh tâm thần.
 
Grey: Cuối cùng ông có thành công không?
 
A: Không, khi tôi nói câu này đến lần thứ 14, nhân viên y tế đã chích một mũi kim vào mông tôi.
 
Dưới đây là cuộc phỏng vấn với C
 
Grey: Ông đã ra khỏi bệnh viện tâm thần như thế nào?
 
C: Tôi và A được B cứu ra ngoài đấy. Anh ấy đã thành công mà ra khỏi bệnh viện tâm thần, sau đó liền đi báo cảnh sát.
 
Grey: Lúc đó, chẳng phải ông cũng tìm cách để ra khỏi đó?
 
C: Đúng vậy, tôi nói với họ rằng tôi là nhà xã hội học. Tôi nói rằng tôi biết tổng thống nhiệm kỳ trước của nước Mỹ là Clinton, thủ tướng nhiệm kỳ trước của nước Anh là Blair. Khi tôi nói đến tên các vị lãnh tụ của các đảo quốc thuộc Nam Thái Bình Dương, họ liền chích cho tôi một mũi. Tôi không còn dám nói tiếp nữa.
 
Grey: Vậy B đã giải cứu các ông ra ngoài như thế nào?
 
C: Sau khi anh ấy bị bắt vào trong đó, cái gì cũng không nói. Lúc cần ăn cơm thì ăn cơm, lúc nên ngủ thì đi ngủ, những lúc cần xem sách đọc báo thì xem sách đọc báo. Khi các nhân viên y tế cạo mặt cho anh, anh ấy sẽ nói cảm ơn. Khi đến ngày thứ 28, họ đã để anh xuất viện.
 
Người B sau khi thoát ra liền đi báo cảnh sát, nhờ vậy mà giải cứu được hai người bạn kia.
 
Thì ra là đơn giản như vậy, biện pháp tốt nhất lại chính là không cần phải chứng minh gì cả.
 
Grey Back đã phát biểu cảm khái như vậy trong bài viết của mình: một người bình thường muốn chứng minh sự bình thường của chính bản thân mình, đó là điều vô cùng khó khăn. Có lẽ chỉ có những ai không cố gắng để chứng minh bản thân mình, mới được xem là người bình thường vậy.
 
Về sau, nhiều người khác đã để lại những lời bình luận liên quan đến bài viết này trên trang mạng.
 
Có lời bình khá sâu sắc…..
 
Những người dùng đủ các loại phương thức nào đó để chứng minh rằng bản thân mình đang nắm chắc chân lý trong tay, những ai dùng đủ các phương thức để chứng mình bản thân mình tri thức vô cùng phong phú, bao gồm những người dùng các phương thức để chứng minh rằng bản thân mình rất giàu có, đều có thể bị xem là người điên, chỉ có điều là chính bản thân họ không biết mà thôi. Tỷ như những người trong lòng không chín chắn mới hết lần này đến lần khác muốn chứng minh và biểu hiện với người khác mình trông rất chín chắn, vì họ lo sợ rằng bản thân sẽ bị người khác cho là mình vẫn chưa chín chắn.
 
Càng là người bình thường thì càng không cần phải chứng mình với người khác rằng bạn là người bình thường, còn với những tay cao thủ thì tất nhiên cũng không cần phải chứng minh với người khác rằng mình đã là cao thủ.
 
Qua câu chuyện này, suy rộng ra ta nhận ra rằng: bạn vốn không cần phải giải thích với người khác về bản thân mình, vì đối với những người yêu mến bạn thì việc đó vốn dĩ không cần thiết, còn đối với những người không yêu mến bạn thì cho dù bạn có nói thế nào thì họ cũng sẽ không tin. Vậy nên nếu muốn chứng mình bản thân là người bình thường, thì tốt nhất là không nên làm quá nhiều thứ và nói quá nhiều lời. Hãy sống cuộc đời mà bạn muốn, đừng quan tâm quá nhiều tới lời gièm pha của những người khác bạn nhé!

Quảng cáo

Sưu tầm

Người đăng

Bảo Mi

Bảo Mi

Chia sẻ là cách tốt nhất để học và làm cuộc sống tốt đẹp hơn.


Là thành viên từ ngày: 26/07/2015, đã có 1.689 bài viết

Tài trợ

BÌNH LUẬN

Bạn cần đăng nhập để bình luận.
No Avatar

Chưa có bình luận nào cho bài này, tại sao bạn không là người đầu tiên nhỉ?

Bài viết khác

Những thứ tréo ngoe trong cuộc sống mà bạn phải chấp nhận để mạnh mẽ hơn
Trong cuộc sống có rất nhiều sự thật phũ phàng mà chẳng ai muốn chấp nhận, thế nhưng nó luôn hiện hữu và ta phải đối mặt với nó mà không có đường lui.

20 bí mật của người thật sự hạnh phúc
Cuộc sống sẽ thoải mái hơn khi bạn luôn cảm thấy vui vẻ, yêu đời. Bạn có biết làm thế nào để cảm thấy hạnh phúc hơn trong cuộc sống?

Nếu bạn chưa biết buông bỏ là gì, hãy đọc bài viết này
Những năm tháng còn lại, đừng so đo, đừng chần chừ, thôi đi hoài niệm, tạm biệt chuyện cũ đã qua, tin rằng tất cả đều là an bài tốt nhất. Học được buông bỏ, tương lai càng thêm nhẹ nhõm, cuộc sống càng thêm sắc màu.

Có thể bạn cần

Cuộc đời là một sự lựa chọn

Cuộc đời là một sự lựa chọn

Bước vào tuổi mười tám, cũng là lúc các học sinh đứng trước một trong những sự lựa chọn quan trọng nhất của cuộc đời: lựa chọn một ngành học, một nghề nghiệp cho tương lai.

Liên kết logo

Bàn phím trong mơ