Nơi nào có người, nơi đó sẽ có thị phi.
Chỉ cần người ta có miệng, là sẽ có ý kiến và phê bình.
Cuộc sống không thiếu những việc không được như ý muốn, bạn không thể việc gì cũng khiến người khác hài lòng, làm gì cũng khiến người khác vừa ý.
Miệng là của người khác, bạn vĩnh viễn sẽ không bao giờ biết được, bạn trong miệng người khác sẽ có bao nhiêu phiên bản.
Cuộc sống chính là như vậy, bất kể bạn thẳng thắn vô tư hay đơn thuần lương thiện, cũng sẽ luôn có người nói bạn thế này thế nọ.
Bạn làm tốt, chẳng ai nhìn thấy; bạn làm sai, người người trách móc.
Bạn làm hàng trăm chuyện tốt, không ai khen ngợi; bạn làm một chuyện xấu, người người chỉ trỏ.
Bạn sống tốt hay không, đều người bàn tán về bạn.
Bạn làm đúng hay không, đều có người ghen ghét.
Bạn tranh luận, là già mồm át lý.
Bạn im lặng, là ngầm thừa nhận sự thật.
Bạn lật mặt, là thẹn quá hóa giận.
Bạn không để ý lại là khinh người.
Con người, tranh cãi ra sao, miệng cũng là của người khác
Tính toán thế nào, tâm cũng là của người ta.
Đời người ngắn ngủi mấy chục năm, sống trên đời, đừng bao giờ tự gây khó dễ cho mình, làm người không dễ, làm người qua miệng người khác lại càng khó.
Đừng vì những chuyện vô vị mà tức giận một cách nhạt nhẽo, đừng vì những người không xứng mà làm những việc không đáng.
Đường là của mình, muốn đi thế nào thì đi thế đó; miệng là của người khác, muốn nói ra sao thì nói thế vậy.
Bạn chỉ cần lo làm sao để ăn no, mặc đủ, chơi nhiều, ngủ tốt, mặc kệ người ta nói thế nào, chê cười ra sao.
Người tốt, ông trời tự có an bài cho họ; người xấu, ông trời tự biết cách trừng phạt.
Ai tốt ai xấu, ai thật ai giả,
thời gian rồi sẽ chứng minh tất cả.
Miệng là của người khác, cuộc đời là của chính mình,
Không cần phải trở thành “con nhà người ta”,
Chúng ta sống trên đời, quan trọng nhất là phải vui vẻ!