Truyện cổ Trung Hoa kể: Ở miền núi Hô-Phu, có một người đàn bà bán rượu tên là Wong. Một hôm, xuất hiện một vị thiền sư đạo đức đến trọ ở gần quán, dù không có tiền, ngài cũng được bà chủ quán tiếp đãi nồng hậu.
Vị
thiền sư ở đó khoảng
ba năm. Trước khi cáo từ, ngài đào một giếng cạnh quán. Mọi người ngạc nhiên khi một dòng nước trong vắt vọt lên, họ nếm thử thì thấy đó là một loại rượu hảo hạng. Từ đó, bà chủ quán trở thành
nổi tiếng và
giàu có.
Ít lâu sau, vị
thiền sư lại ghé ngang quán, ngài hỏi thăm bà chủ quán về giếng rượu. Bà này
than phiền:
- Rượu
tốt nhưng tôi không bao giờ có dư để dự trữ.
Vị thiền sư mỉm
cười rồi lẳng lặng viết lên tường:
- Trời đất thật bao la, nhưng
lòng tham của
con người còn mênh mông hơn thế nữa. Dù không tốn kém bà chủ vẫn có rượu để bán thế mà vẫn không
hài lòng.
Viết xong thiền sư lẳng lặng ra đi, và dòng rượu cũng khô cạn.