Có vị Quốc vương kia nắm thiên hạ trong tay, theo lý thì nên thấy
thỏa mãn, nhưng
sự thật không phải là như vậy…
Quốc vương luôn cảm thấy
buồn bực. Ông thường thắc mắc tại sao
cuộc sống của ta không
hài lòng, dù
cho ta có tham gia tiệc tùng dạ hội cùng
bạn bè, nhưng đều
không thể giải quyết
được sự tình. Phải chăng ta còn thiếu gì đó?.
Một ngày nọ, Quốc vương
dậy sớm, ông
quyết định đi dạo quanh hoàng cung. Khi Quốc vương đi đến ngự thiện phòng, ông nghe được có người hát một bài ca nghe rất
vui nhộn. Đi theo tiếng hát, Quốc vương nhìn thấy một đầu bếp đang ca hát, trên khuôn mặt tràn đầy
hạnh phúc và
vui vẻ.
Quốc vương thấy thật là kỳ quái, ông lại gần hỏi đầu bếp: “Tại sao khanh lại vui và hạnh
phúc như vậy?”
Đầu bếp đáp: “Bệ hạ, thần chẳng qua là một đầu bếp, nhưng thần lại có
khả năng đem lại cho
vợ con thần
niềm vui. Chúng thần không cần nhiều lắm, chỉ cần một
nhà tranh, trong bụng không thiếu
cơm, thế là đã đủ rồi. Vợ của thần cùng con là trụ cột
tinh thần của thần. Khi thần mang về nhà dù là một chút
đồ ăn họ đều
có thể thỏa mãn. Sở dĩ, thần mỗi ngày vui
cười như vậy, là vì gia đình thần mỗi ngày đều cười vui”.
Nghe đến đó, Quốc vương cảm thấy rất
mơ hồ, khó hiểu. Ông trở về cung triệu mời
Tể tướng để hỏi về
vấn đề này. Tể tướng đáp: “Bệ hạ, thần
tin tưởng rằng đầu bếp này còn chưa trở thành ’99 thiếu một'”.
Quốc vương kinh ngạc hỏi: “‘99 thiếu một’ hả? ’99 thiếu một’ là cái gì?”.
Tể tướng
trả lời: “Tâu bệ hạ, để biết rõ 99 thiếu một là cái gì, xin ngài làm một món đồ như thế này. Trong một cái bọc, bỏ vào 99 miếng
tiền vàng, sau đó, đem cái bao để ngoài cửa nhà bếp, người rất nhanh sẽ
minh bạch cái gì là 99 thiếu một”.
Quốc vương nghe theo lời tể tướng, cho người đem bao vải đựng 99 miếng vàng đặt ở trước cửa nhà bếp.
Đầu bếp khi tới
làm việc, phát hiện trước cửa có một bao vải, đầu bếp hiếu kỳ đem bọc vải thấy được vào trong phòng. Anh ta mở bọc ra, vô cùng kinh ngạc, sau rồi mới mừng rỡ la lớn: “Tiền vàng! Tất cả đều là tiền vàng! nhiều tiền vàng!”
Đầu bếp đổ bọc vàng trên bàn và
bắt đầu đếm tiền vàng, chỉ được 99 miếng. Đầu bếp cho rằng không phải là số này, thế là anh ta đếm lại một lần nữa, đúng thật là 99 miếng.
Anh ta bắt đầu buồn bực: “Không có lý
do gì mà chỉ có 99 miếng? Không có người nào chỉ bỏ 99 miếng được, như vậy một miếng kia chạy đi đâu rồi hả?”
Đầu bếp bắt đầu tìm kiếm, anh tìm hết cả gian phòng, lại chạy ra ngoài sân tìm khắp cả, cho tới lúc
kiệt sức, anh ta mới hoàn toàn
tuyệt vọng, uể oải,
thất vọng.
Sau đó, đầu bếp mới nghĩ ra một cách. Anh ta quyết định từ
ngày mai trở đi,
cố gắng làm gấp đôi
công việc, sao cho mau chóng kiếm đủ một miếng vàng. Nghĩ tới lúc có 100 miếng vàng, trở thành
tài phú, đầu bếp lại càng
quyết tâm.
Sáng hôm sau, đầu bếp vì tối qua quá
mệt mỏi, nên anh dậy
muộn. Anh ta cảm thấy
tức giận, quát tháo vợ con, tại sao không gọi anh dậy sớm, ảnh hưởng tới
mục tiêu lớn của anh ta.
Anh
vội vàng chạy vào hoàng cung, không hề giống như ngày xưa tung tăng,
thoải mái, cũng không hát hò, huýt gió nữa. Từ hôm đó, anh chỉ có vùi đầu, dốc sức liều mạng mà làm việc, anh không hề biết rằng Quốc vương đang lặng lẽ
quan sát mình.
Chứng
kiến quá trình đầu bếp
thay đổi thật nhanh như thế, Quốc vương rất khó hiểu, tự nhiên có được nhiều tiền vàng như vậy phải mừng rỡ, mừng rỡ hơn cả xưa mới đúng chứ. Quốc vương lần nữa hỏi thăm Tể tướng.
Tể tướng trả lời: “Tâu bệ hạ, đầu bếp này đã chính thức gia nhập ’99 thiếu một’ rồi. ’99 thiếu một’ chính là loại người như thế này: Họ có được rất nhiều, nhưng chưa bao giờ thỏa mãn, họ muốn dốc sức liều mạng cho công việc vì muốn kiếm thêm ‘1 miếng vàng’ kia. Cũng chỉ vì
khát vọng nhanh chóng thực hiện ‘100 miếng vàng’ mà họ
đau khổ”.
Cuộc
sống đang hạnh phúc và
mãn nguyện, bỗng nhiên xuất hiện mục tiêu phải kiếm đủ “100 miếng vàng”. Vậy là, anh ta phải kiệt sức
theo đuổi “1 miếng vàng” vô
nghĩa mà không biết mình đang phải
trả giá bằng cả một
giá trị lớn hơn rất nhiều, đó là sự
tự tại,
an nhiên của mình đang có.
Hạnh phúc không phải những gì bạn muốn mà hạnh phúc là những gì bạn có.