Từng
lắng nghe rất nhiều
tâm tư và nguyện vọng của
người trẻ, tôi
có thể nhìn thấy
được rằng chưa bao giờ mà sức trẻ lại hừng hực như vậy. Họ khao khát được khẳng định mình, khao khát được
cống hiến, khao khát được chạm vào
thành công và được công nhận.
Giữa muôn vàn những
lựa chọn đó, sẽ có những người không biết mình nên đi hướng nào, họ
bế tắc đến mức phải tìm đến những lời
động viên từ bên ngoài, từ đó dễ bị cuốn vào những mê cung ước
mơ do người khác vẽ ra.
Truyền
cảm hứng và
động lực cho người khác bằng chính câu chuyện thực tế của nhân vật có thật là một điều rất
tốt. Nhưng
truyền cảm hứng bằng sự gào thét, những
con số ảo, những lời tâng bốc cao vời nhưng phi thực tế thì khác nào bơm một
quả bóng bay cao giữa không trung và quả bóng đó sẽ chực chờ vỡ tung lúc nào không biết.
Nhiều
bạn trẻ hô vang khẩu hiệu
mục tiêu sở hữu bất động sản trăm tỷ, kiếm triệu đô từ sàn chứng khoán Mỹ trước tuổi
ba mươi… nhưng có bao nhiêu trong số đó hiểu rõ được
luật chơi của
thị trường bất động sản vĩ mô?
Hay muốn tham gia lên sàn chứng khoán Mỹ thì cần những
điều kiện gì? Thậm chí, đó đôi khi còn không phải là ước mơ thật sự của họ. Họ chỉ thốt ra như thế bởi vì họ nghe người khác nói và cảm thấy những ngôn từ đó thật sự rất
sang, rất
thành đạt và khiến người thốt ra cũng được nâng tầm hơn.
Khẳng định mình và thích chứng tỏ là hai khái niệm rất khác nhau. Nếu không có
nhu cầu công việc,
học tập,
nghiên cứu chuyên sâu bằng
ngôn ngữ khác thì trước nhất nên ưu tiên học tốt
tiếng Anh. Một trong những tiêu chí hàng đầu của việc trở thành công dân toàn cầu chính là phải sử dụng được ngôn ngữ quốc tế.Tôi cũng từng chứng
kiến nhiều người trẻ cố học thật nhiều ngôn ngữ, để khi bước ra
xã hội họ
tự tin nói rằng mình biết 4, 5 thứ tiếng, nhưng thật ra chỉ dừng lại ở việc hỏi thăm “
xin chào, khoẻ không,
ăn gì…?” được dịch thành nhiều ngôn ngữ. Để làm gì?
Đừng để bản thân mình bị cuốn vào những cảm hứng vô
nghĩa, như một liều doping làm hừng hực
khí thế nhưng khi bắt tay vào làm thì cảm hứng đã bay biến
mất. Bởi vì đó là
khát khao ảo, được xây dựng bằng sự tâng bốc, sự dễ dãi và khát khao đó
không thể tồn tại được nếu bị chạm phải những
khó khăn trong thực tế… mà đường đời thì không bao giờ là bằng phẳng.
Đừng nghĩ đến chuyện bỏ học. Nếu không thể học
đại học vì không thích, không đủ điều kiện
đi học hoặc vì những lý do gì đó… cũng không sao cả, miễn là đừng bao giờ ngừng học.
Học ở người đi trước, học ở
trường đời, học ở
thế giới xung quanh và nên
đọc thêm nhiều
sách một cách có chọn lọc để tự trau dồi kiến thức chuyên môn cho bản thân. Chẳng ai
cười chê một người không có
bằng đại học, người ta chỉ cười chê những người thiếu kiến thức nhưng không chịu học.
Có một em gái 18 tuổi đã từng bắt
xe khách lên
Sài Gòn tìm tôi, em đã đợi rất lâu để gặp vội sau khi tôi rời
văn phòng. Em nói rằng ước mơ lớn nhất của em là trở thành một doanh nhân. Hằng đêm, em vẫn đi bán từng trái ổi xẻ trên khắp mọi nẻo đường của thành phố Cần Thơ để phụ
mẹ chạy ăn từng bữa vì ba của em vừa mới mất, nhưng ước mơ đó trong em chưa bao giờ tắt đi.
Em biết rõ quê hương em có
lợi thế gì và nếu em là doanh nhân thì em sẽ phát huy trên chính những
lợi thế đó, sự hoạch định ước mơ của em rất bài bản và thực tế, tôi tin rằng em sẽ thành công dù sớm hay
muộn.
Dù
hiện tại bạn là ai, điều đó không quan trọng bằng việc trong
tương lai bạn muốn trở thành ai. Và hãy có một
kế hoạch thật thực tế để biến ước mơ thành sự thật. Đừng để người khác nhân bản những ước mơ hàng loạt rồi
áp đặt lên bạn một cách cơ học.
Vẫn một
câu nói mà tôi đã nhắc đi nhắc lại hàng trăm lần: “
Người trẻ hãy xây ước mơ từ gốc, đừng xây trên ngọn”.