Một người thích
đọc sách cho thể nắm
được cả lịch sử,
tương lai và
sự thật, từ đó nhận ra rất nhiều
tri thức tiến bộ trong
cuộc sống.
Ví dụ như đọc một cuốn truyện ký
có thể chiêm nghiệm cuộc
đời người khác, đọc sách
tâm lý
học có thể hiểu rõ tình cảnh bản thân, đọc sách lịch sử sẽ nhận ra sự hào hùng của thời đại. Mỗi cuốn sách đều mở ra một
thế giới riêng. Chính vì vậy, đọc sách chỉ có thể liên tục không ngừng nghỉ, chứ không bao giờ có thể đọc xong.
Thông qua những
hiểu biết trong sách, chúng ta cũng có thể gia tăng quan hệ với người tri thức xung quanh. Nếu không, cho dù gặp được người
tài ba giỏi giang đến mấy,
bạn cũng chỉ có thể tán gẫu những chuyện
đơn giản linh tinh của đời thường mà không hiểu được nội dung
ý nghĩa sâu xa hơn. Chính
bản chất con người bạn sẽ
quyết định bản chất của
bạn bè xung quanh như thế nào.
2. Sống chung với nỗi cô đơn không hề tệ
Rất nhiều người dành hết ngày này tới ngày khác để tham dự đủ loại tiệc tùng, tụ tập với người khác chỉ vì không chịu được
sự cô đơn, không muốn ở một mình. Khi bạn không biết
cách sống chung với
nỗi cô đơn, đó cũng là lúc bạn
cô độc nhất vì
không thể đối thoại cũng như đối mặt với
nội tâm của mình.
Một ngày nào đó, bạn sẽ hiểu ra rằng, dù có
cố gắng đến mấy cũng chẳng có bao người
quan tâm. Họ chỉ để ý tới kết
quả cuối cùng, còn
quá trình khó khăn bạn đã trải qua không liên quan gì tới họ cả.
Có một
giáo viên đăng ký chuyến đi
tình nguyện về vùng sâu vùng xa dạy học
miễn phí cho
trẻ em ở đây trong một tuần. Để đến được đó, cô phải
ngồi liên tục 2 chuyến bay, trong lúc
vội vàng còn làm
mất một phần hành lý
cá nhân, tiếp tục lên
xe khách
di chuyển mấy tiếng trên đường núi gồ ghề, cả đêm không
ngủ chỉ để đuổi kịp lớp dạy đầu tiên vào 8 giờ sáng hôm sau. Trong khi người giáo viên vô cùng
mệt mỏi nhưng vẫn
tự hào về mình thì khi đến nơi, câu đầu tiên mà
nhân viên tình nguyện ở đây nói lại là: "Sao cô có thể để bản thân hốc hác mệt mỏi như vậy mà lên lớp được chứ?"
Như vậy, nếu chính bạn cũng không quan tâm, không để ý tới nỗi
vất vả sâu trong lòng mình, cuộc sống sẽ tràn ngập sự
tiêu cực và bất lực. Hãy học cách sống chung với bản thân càng sớm càng
tốt.
3. Nhất định phải tìm ra những gì bạn thực sự muốn làm
Bạn muốn dáng đẹp người thon nhưng lại bảo mình không có giày để tập thể dục. Bạn thích mở cửa hàng bán hoa nhưng lại bảo mình không đủ điều kiện. Bạn có thể muốn rất nhiều thứ nhưng thực chất lại chẳng bắt tay vào làm gì, thiếu giày nhưng bạn không đi mua, thiếu điều kiện nhưng bạn không chuẩn bị tích góp. Vậy đến cuối cùng, bạn vẫn chẳng có gì trong tay cả. Chỉ khi nào bắt đầu đặt ra bước chân đầu tiên, bạn mới có thể hoàn thành mong muốn của bản thân.
4. Tìm người mình thực sự thích
Mỗi ngày bạn tiếp xúc, cười nói và giao tiếp với vô số người. Không phải ai cũng được coi là bạn. Đa phần trong số đó chỉ là mối quan hệ xã giao hời hợt, không để lại ấn tượng gì. Còn những mối quan hệ nghiêm túc thật sự cũng cần giữ cho nhau khoảng cách nhất định. Có khoảng cách mới có sự tôn trọng lẫn nhau. Đừng cố tỏ ra thân thiết mà xâm phạm sự riêng tư, vô lễ với người khác, khiến cả hai không thoải mái với nhau.
Sống càng lâu thì bạn càng phải hiểu rằng, không ai có thể giữ lấy ai trọn đời. Cuộc sống tiếp xúc với nhiều người như thế, không thể tránh khỏi những lúc "tâm
trí lạc đường". Điều quan trọng là bạn có đủ
tín nhiệm để giữ trọn
lời hứa hẹn với
bạn đời của mình
hay không. Chỉ khi nào bạn biết cách
kiểm soát tâm trí và tình cảm của mình không đi chệch đường ray quá xa, quá dài, thì bạn mới thực sự trưởng thành từ trong
nhân cách.
6. Chấp nhận những thứ mất đi
Giống như sự thật
cha mẹ sẽ luôn
già đi, đến một ngày nào đó sẽ phải rời bỏ mình, bạn buộc lòng phải chấp nhận nó mà không
thay đổi được gì. Bạn
bè, tình
yêu hay mọi điều
vật chất trên đời đều có thể đến và đi như thế trong mỗi giai đoạn cuộc sống của bạn. Nếu đã quý trọng từng sự xuất hiện trong đời thì việc có thể cùng nhau đi đến cuối
con đường hay không cũng chẳng quan trọng nữa. Những gì mất đi vốn không thuộc về
định mệnh của mình. Thay vì
nhớ mãi không
quên và sống trong
quá khứ, bạn hãy
bình thản đón nhận và chấp nhận sự rời xa.
Đời người vốn ngắn ngủi. Mỗi một khoảng
thời gian trôi qua, chúng ta lại càng
trân quý cuộc sống hơn nữa,
học hỏi thêm nhiều điều nữa từ
thất bại mỗi ngày để nhận ra những bài học quan trọng cho
ngày mai. Không ngừng
thử thách cũng là cách bạn không ngừng mài giũa tư chất của bản thân để chờ ngày
thành công vang dội.