"Con nhà người ta..."
So sánh. Sự so sánh là một con dao sắc bén, hại mình hại người. Người đưa ra phép so sánh chẳng dễ chịu, mà người bị so sánh lại càng uất ức. Mỗi chúng ta sinh ra trên đời này đều là một
cá thể riêng biệt, chúng ta
tỏa sáng theo cách của chúng ta, chúng ta có năng khiếu của riêng mình. Chỉ có kẻ
lười biếng mới đáng
trách mắng, còn nếu chúng ta đã thực sự
cố gắng, mà kết
quả đạt
được không như ý muốn, thì đó là
do khả năng không đủ, hoặc ta đã
kỳ vọng quá nhiều.
Đừng so sánh, vì dẫu con nhà người ta
giỏi giang thế nào, cũng chẳng phải con nhà mình. Đừng so sánh, vì người bị so sánh có cảm giác rất đau đớn,
tự ti, mà sự tự ti
có thể khiến
con người ta càng ngày càng
yếu đuối, không thiết cố gắng nữa. Đừng so sánh, vì so sánh sẽ khiến con
trẻ nghĩ rằng "Mình cố gắng thế nào cũng không bằng con nhà người ta, vậy thì tội gì phải cố gắng nữa?".
"Sao béo thế, sao xấu thế, gầy đét thế kia thì làm sao có người yêu, mặt nhiều mụn thế...."
"Sao béo thế, sao xấu thế, gầy đét thế kia thì làm sao có
người yêu, mặt nhiều mụn thế....",so sánh,con nhà người ta,
phán xét người khác,
chỉ trích người khác.
Vì
điều kiện môi trường,
công việc,
thực phẩm,
hay đủ thứ lý do khác mà mỗi chúng ta, ai ai cũng có những
khuyết điểm trên
cơ thể mình. Ai cũng có nhũng khiếm khuyết mà họ cảm thấy tự ti, đừng lôi khiếm khuyết của họ ra làm câu bông đùa. Hãy để họ làm những điều họ muốn với cơ thể của họ, béo thì không được mặc váy, gầy đét thì sẽ không có người yêu ư? Ai cũng có khuyết điểm và ưu điểm trên cơ thể mình, đừng chăm chăm vào những khuyết điểm của người khác, hãy
quan sát họ, những ưu điểm đáng để chú ý hơn đấy!.
Cái loại như anh / chị thì làm được trò trống gì
"Loại như anh / chị" là loại như thế nào? Thay vì
chê bai người khác, khiến họ cảm thấy mình kém cỏi đến cùng cực, hãy
động viên họ, hãy cổ vũ họ thử một điều gì mới mẻ, rồi họ sẽ sớm tìm được lĩnh vực mà họ làm bá chủ.
Đừng làm quá lên nữa / Đừng căng thẳng như thế nữa
Thế nào là làm quá?
Vì sao mọi người thấy
bình thường, thì bản thân nhất định phải thấy
bình thường?
Bạn đã từng nghe câu chuyện về đôi giày của mỗi người chưa? Chỉ có người đi đôi giày mới
cảm nhận được những chẳng đường đã qua, hãy
cẩn thận suy nghĩ, họ không làm quá, khi họ làm những
hành động mà bạn nghĩ là "làm quá", có lẽ họ đang
tuyệt vọng đến cùng cực.
Chỉ đùa thôi mà
Đừng dùng hai chữ "chỉ đùa" để biện minh
cho hành động của mình. Có thể việc bạn
tưởng là "chỉ đùa" lại khiến người khác bị
tổn thương.
Ăn mặc / Nhẹ dạ như thế bị hiếp là đúng rồi
Ăn mặc / Nhẹ dạ như thế bị hiếp là đúng rồi,so sánh,con nhà người ta,phán xét người khác,chỉ trích người khác.
Vì sao lại trách mắng một nạn nhân của hiếp dâm? Vì sao lại đổ tội lỗi lên đầu người
con gái trong khi kẻ có tội không phải là họ? Tại sao lại biện minh thay cho kẻ phạm tội mà
không thể bao dung với nạn nhân? Chẳng lẽ con gái không bao giờ được mặc váy ngắn, không bao giờ được đi ra ngoài về
muộn?.
"Thay vì dạy
phụ nữ cách
tự vệ khi bị hiếp dâm, sao không dạy
đàn ông không được hiếp dâm?".
Bố mẹ không dạy được con
Bất kỳ ai cũng vậy, cho dù bản thân thế nào, cũng không bao giờ cho phép người khác động đến bố
mẹ mình.
Im lặng? Nếu thực sự đến mức
giới hạn rồi, vẫn phải im lặng ư?.
Đừng im lặng, đừng
nhẫn nhục, đừng hạ thấp bản thân mình.