Bởi vậy mới nói, đồng tiền có
khả năng chi phối mọi thứ, tình yêu lứa đôi cũng không phải là ngoại lệ. Cứ nói là tiền không mua được tất cả, nhưng tất cả sẽ được mua nếu
bạn có nhiều tiền, thật nhiều tiền, okie? Cứ nói là tiền không thể làm nên
hạnh phúc, nhưng phương tiện để khiến người ta cảm thấy hạnh
phúc lại nhất định phải được thanh
toán chi trả bằng tiền, okie?
Có một thời mà tôi còn chưa cắt nghĩa được tình yêu là gì, tôi vẫn đinh ninh rằng người sẽ chi trả toàn bộ
cho những lần hẹn hò nhất định phải là
đàn ông. Cũng không phải ngẫu nhiên mà tôi có cái
niềm tin ngây ngô ấy. Một phần là
do các chị em gái "nhồi" vào đầu tôi cái
tư tưởng: "Đàn ông ga lăng
lịch thiệp thì phải mời bạn gái đi uống nước, đi ăn, đi xem
phim…
vân vân và mây mây." Nói chung, theo ý của các chị tôi thì đàn ông chính là một cái máy
ATM di động đi bên cạnh bạn gái, muốn
đẹp mặt trước bạn gái và bàn dân thiên hạ thì nhất định phải "tự động" nhả tiền ra.
Và chưa hết, một phần còn lại bổ sung
mạnh mẽ cho cái tư
tưởng đàn ông chi hết
tình phí trong bộ óc bé nhỏ của tôi chính là từ các anh
con trai. Các anh cũng thường bĩu môi nói: "Ai đi với gái lại để cho gái trả tiền bao giờ, thế còn mặt mũi nào mà nhận làm đàn ông nữa!" À, ra là để cho
con gái trả tiền thì các anh tự động chẳng còn là đàn ông.
Hay hớm phết! Và tôi vẫn cứ ngây thơ tin vào điều vẩn vơ đó!
Cho đến khi tôi đã cắt nghĩa được tình yêu là gì, thì tôi thấy chuyện "tình phí" là cái chuyện
đơn giản nhất trên thế gian. Ấy thế mà sao người ta cứ thích làm cho nó rắc rối và lạ đời thế nhỉ?
Trên cương vị là một người bạn gái, tôi không bao giờ thôi cái cảm giác "xót" tiền hộ
bạn trai. Nghĩa là hai đứa cùng đi ăn, cùng đi chơi, cùng được
vui vẻ, tại sao lại để một mình anh ấy phải chịu cảnh "xẹp
ví". Rồi lỡ như đó là tất cả số tiền anh ấy còn lại trong một tháng thì sao? Chỉ vì
thể hiện mình "đàn ông" đích thực mà anh ấy phải chịu cảnh húp mì tôm đến cuối tháng? Ôi thế thì
đau lòng phải biết, có đúng không hỡi các cô bạn gái quốc dân?
Và trên cương vị là một người
tôn trọng sự
bình đẳng, tôi thấy việc các anh con trai tự
nhận về mình phần lịch thiệp, ga lăng bằng cách đòi trả hết tiền "tình phí" là một chuyện
dở hơi và xuẩn
ngốc nhất trên đời. Đồng ý rằng anh có tiền thì anh tiêu gì cũng được, cho ai cũng được. Nhưng nếu anh cứ móc hầu bao để thiết đãi bạn gái mình hết ngày này
sang tháng khác, chẳng khác nào ngầm bảo với cô ấy rằng: "Thôi, nhìn em là biết em không có khả năng rồi, để anh nuôi em!"
Mà nhé, trên đời này cứ để cho người khác nuôi là kiểu gì cũng bị phụ thuộc, nên chỉ những
cô gái thích bị phụ thuộc mới vui vẻ để cho các anh "nuôi". Chứ còn mẫu
con gái tự lập, tự
ý thức được
giá trị của bản thân, sẽ không bao giờ đồng ý với điều ấy!
Cho nên, nếu có là hẹn hò tìm
hiểu nhau, thì hãy chỉ
sĩ diện chi trả "tình phí"
thời gian đầu
cưa cẩm này thôi. Vì cứ coi như cô ấy dành thời gian quý báu của cô ấy để đi với bạn, để bạn có
cơ hội tìm hiểu cô ấy, để cả hai cùng tìm ra tiếng nói chung của nhau, thì bạn mời cô ấy là phép
lịch sự tối thiểu, không chê vào đâu được. Nhưng còn sau này, nếu đã yêu nhau, hãy
chủ động "share" tình phí với đối phương. Bởi vì lúc này chúng ta dành thời gian của mình cho nhau, cùng tìm kiếm
niềm vui chung, cùng san sẻ
sở thích, cùng ăn, cùng làm, cùng thưởng thức rất nhiều thứ. Thì chẳng vì lẽ gì lại không cùng góp gạo hoặc chung tiền.
Việc share tình phí không nói lên rằng bạn là một gã đàn ông
keo kiệt hay không, mà chỉ nói lên rằng bạn là một người đàn ông biết cách yêu và yêu một cách rất
văn minh hiện đại. Việc chủ động share tình phí với bạn trai cũng không nói lên rằng cô bạn gái đó là một cô nàng "
ngốc nghếch" hay "
dại trai" như
lời đồn đại. Mà chỉ nói lên rằng cô ấy là mẫu
phụ nữ độc lập, có
chính kiến, có khả năng tự nuôi lấy bản thân mình, không thích phụ thuộc, càng không thích
dựa dẫm và
sống nhờ neo đậu vào ví tiền của bạn trai.
Đừng xấu hổ vì đề nghị share tiền với bạn trai, cũng đừng cảm thấy
mất mặt khi chủ động share tiền với bạn gái. Suy cho cùng, điều quan trọng không phải là trong mắt người khác chúng ta yêu nhau như thế nào, mà điều quan trọng nhất vẫn là trong mắt nhau chúng ta đã yêu nhau như thế nào!