1. Xây nhà quá to:
Đừng dại gì mà cả đời thắt lưng, buộc bụng, bóp mồm bóp miệng, dành
tiền dựng lên một khối bê - tông, sau đó vừa còng lưng trả
nợ, vừa
tự làm ô-sin lau chùi quét dọn cả ngày. Rồi cuối cùng cũng ra ngoài cánh đồng nằm lạnh lẽo trong 6 tấm ván hoặc chui vào lọ sành.
Đồng ý là phải có nhà cửa đàng hoàng nhưng đừng quá sức. Thử hỏi, mỗi ngày
bạn ở nhà mấy giờ
đồng hồ và khi ở nhà thì là hầu hết là lúc mình nhắm mắt. Vì thế, nhà ...to
hay bé,
xấu hay
đẹp cũng không có gì khác nhau là mấy.
Người Việt Nam có câu “
Hy sinh đời bố, củng cố đời
con” thế nên, nhiều người có bao nhiêu cho con hết. Cho nhiều quá nên con cái chẳng biết tự lo gì, có khi
30 tuổi rồi vẫn còn phụ thuộc vào
cha mẹ. Hơn nữa, nếu bạn cho con cái quá nhiều mà không lo
được gì cho mình thì về
già bạn sẽ làm cho con bạn phải
khổ bởi bạn trở thành
gánh nặng của chúng, đấy là chưa nói gì đến khi ốm đau,
bệnh tật.
Cho con vừa thôi và quan trọng là cho nó thành NGƯỜI, cho
khả năng tự lập mới là quan trọng. Có cho nhiều thì cũng đừng cho hết, hãy giữ lại một phần để tự lo cho bản thân khi tuổi cao, sức yếu để con cháu đỡ khổ.
Đừng
quên rằng,
tiền bạc là
quyền lực của
người già.
3. Để bản thân đau ốm và tự móc túi mình khi vào bệnh viện
Nhiều người chúng ta, cứ mải mê làm
ăn, tích cóp mà không nghĩ cách
bảo vệ sức khỏe, tiền bạc của mình. Vì thế, đến khi vào bệnh viện, thay vì có chỗ họ phải trả tiền cho mình
chăm sóc sức khỏe thì hầu hết chúng ta lại phải tự móc túi mình ra mà chi phí. Đó là lý
do đã thoát
nghèo rồi lại bị tái nghèo.
Khổ thân!