Ngày kia, một thầy giáo và học viên của mình cùng ngồi nghỉ dưới tán cây lớn gần đó là trảng cỏ rộng. Chợt người học viên hỏi: “Thầy ạ, em cảm thấy rối trí trong việc làm sao tìm được người bạn đời như ý muốn. Thầy có thể giúp em chăng?“.
– Vậy là sao hả thầy?
Thầy bèn nói: “Hãy nhìn kia, trảng cỏ rộng lớn ấy. Bây giờ em ra đó, băng qua nó nhưng
nhớ là không
được quay đầu lại, chỉ tiến thẳng tới trước thôi. Trên đường đi em cố tìm xem có cây cỏ nào xinh
đẹp thì nhổ lên và đem về
cho thầy. Chỉ một cây cỏ thôi, không phải nắm nhé. Giờ thì đi đi.”
Học viên: “Dạ được. Thầy đợi chút nhé.”
Thời gian không bao giờ quay trở lạiÍt phút sau…
Học viên: “Em đã về…”
Thầy: “Ừ, mà này, thầy không hề thấy cây cỏ
xinh đẹp nào như đã dặn trên tay em cả.”
Người học viên nới: “Trên đường đi, em thấy ít cây cũng gọi là xinh đẹp, nhưng em nghĩ rằng mình
có thể tìm được cây đẹp hơn, vì vậy em đã không chọn. Cứ thế, và rồi em đi đến cuối trảng cỏ mà chưa chọn được cây nào cả. Và vì thầy dặn không đi ngược lại nên em đành về tay không.”