Bạn có gì trong cuộc đời này và chết đi sẽ mang theo được gì?

13/01/2017   3.765  4.43/5 trong 7 lượt 
Bạn có gì trong cuộc đời này và chết đi sẽ mang theo được gì?
Xưa kia, tại Ấn Độ có một chàng trai trẻ không may qua đời, khi vừa biết rằng sinh mệnh ngắn ngủi của mình đã kết thúc, anh ta thấy Phật tổ cầm một chiếc rương trên tay và tiến lại phía mình…


Phật tổ nói: “Được rồi, chúng ta đi thôi”.
 
Chàng trai nói: “Nhanh vậy sao? Con vẫn còn rất nhiều việc vẫn chưa hoàn thành”.
 
Phật tổ nói: “Ta rất tiếc, nhưng đã đến lúc phải đi rồi”.
 

Bạn có gì trong cuộc đời này?

 
Chàng trai hỏi Phật tổ: “Thưa Phật tổ, trong cái rương này của ngài có gì vậy?”
 
Phật tổ trả lời: “Là di vật của con”.
 
Chàng trai hoài nghi hỏi: “Di vật của con sao? Ý ngài nói là đồ dùng, quần áo, và tiền của con đúng không ạ?”
 
Phật tổ nói: “Những thứ đó chưa bao giờ là của con cả, chúng thuộc về địa cầu”.
 
Chàng trai hỏi tiếp: “Vậy đó có phải là ký ức của con không?”
 
Phật tổ nói: “Không phải, chúng thuộc về thời gian”.
 
Chàng trai suy đoán: “Vậy là thiên phú của con rồi?”
 
Phật tổ đáp lời: “Không phải, chúng thuộc về cảnh ngộ”.
 
Chàng trai hỏi: “Chẳng lẽ lại là bạn bè và người thân của con?”
 
Phật nói: “Không, tiểu tử nghe này, họ thuộc về hành trình con đã đi qua”.
 
Chàng trai tiếp tục phán đoán: “Vậy là vợ và con cái của con phải không ạ?”
 
Phật nói: “Không, họ thuộc về trái tim của con”.
 
Chàng trai nói: “Vậy nhất định là thân thể của con”.
 
Phật tổ: “Không, thân xác của con thuộc về cát bụi”.
 
Cuối cùng, chàng trai khẳng định nói: “Vậy thì chắc chắn là linh hồn của con!”
 
Phật tổ mỉm cười nhìn chàng trai nói: “Tiểu tử à, người hoàn toàn sai rồi, linh hồn của con thuộc về ta”.
 
Chàng trai rưng rưng nước mắt, tiếp nhận cái rương từ tay Phật tổ, rồi mở ra … thấy bên trong hoàn toàn trống rỗng không có bất kỳ một thứ gì!
 

Tất cả chỉ là thoáng chốc trong cuộc đời này

 
 
Nước mắt lăn dài, chàng trai đau khổ hỏi Phật tổ: “Chẳng lẽ từ trước đến giờ con chưa từng có một cái gì ư?”
 
“Vậy cái gì mới là của con?”
 
Phật tổ trả lời: “Khi còn sống, tất cả những thứ thoảng qua trong nháy mắt đó đều là của con”.
 
Đừng cho rằng đời người dài giống như kiếp phù du, như cỏ hoa mà lười biếng trễ nải, mà tranh giành hơn thua. Không ai biết trước được tương lai cả, chúng ta không thể biết được ngày mai đến sẽ mang theo niềm hy vọng mới hay nỗi tuyệt vọng khó lường.
 
Vậy, điều quan trọng nhất mà ta sở hữu là gì? Không phải là sự huy hoàng của ngày hôm qua, cũng không phải là hy vọng của ngày mai, mà chính là hiện tại.
 
Kỳ thực, sinh mệnh đời người chỉ như cái chớp mắt ngắn ngủi, khi sắc thân tiêu tan mới bàng hoàng nhận ra hết thảy đều thật trống rỗng hư không.
 
Hãy trân quý sinh mệnh, trân quý hết thảy những gì đang có ở hiện tại, làm nhiều việc tốt, việc thiện, tích đức, đó mới là hành trang vĩnh hằng để bạn mang theo bên mình.

Quảng cáo

Theo Tinhhoa

Người đăng

Bảo Mi

Bảo Mi

Chia sẻ là cách tốt nhất để học và làm cuộc sống tốt đẹp hơn.


Là thành viên từ ngày: 26/07/2015, đã có 1.689 bài viết

Tài trợ

BÌNH LUẬN

Bạn cần đăng nhập để bình luận.
No Avatar

Chưa có bình luận nào cho bài này, tại sao bạn không là người đầu tiên nhỉ?

Bài viết khác

Làm thế nào để trở thành người vui vẻ và hạnh phúc?
Có một thanh niên 16 tuổi đến bái lạy một vị thiền sư cao tuổi với vẻ mặt u sầu và thất vọng. Anh ta hỏi vị thiền sư: “Thưa ngài, con phải làm thế nào mới trở thành một người vui vẻ hạnh phúc ạ? Và làm thế nào mới có thể đem lại niềm vui cho mọi người?”

3 phẩm chất cao quý mà người thành công nên có
Bản chất thuần tuý của con người, đó là sống vì cái lợi của bản thân. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa chúng ta phải sống một cách vô cảm, hời hợt với những người không chung con đường với mình. Điểm giống nhau giữa những người thành công, đó là xây dựng được mối ...

Bạn muốn một người bạn hay một kẻ thù làm hàng xóm của mình?
Cuộc sống rất nhiều lúc phải đối mặt với những mâu thuẫn, những sự lựa chọn khó khăn giữa được mất trong đời. Nếu cứ cương quyết tiến lên để giành lấy phần hơn có thể ta sẽ bị mất hơn là được đấy…

Có thể bạn cần

Liều và Lĩnh

Liều và Lĩnh

Lúc thực tập, Tony có đi làm cho một xí nghiệp giày xuất khẩu. Bên Hàn Quốc cung cấp một loại keo dán đế, có chứa dung môi dễ bắt lửa, nên quản đốc căn dặn công nhân tuyệt đối không được hút thuốc trong nhà xưởng. Nhưng vừa quay đi thì có cậu công nhân móc ra làm điếu vì thèm, thấy quản lý tới thì vội ném xuống sàn rồi lấy chân giẫm lên.

Liên kết logo

Bàn phím trong mơ