Tục ngữ Việt Nam có câu: "Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. Tương tự như vậy, ngạn ngữ của Anh cũng
cho rằng: "Nếu
bạn chỉ cho tôi biết bạn của bạn là ai, tôi sẽ nói cho bạn biết bạn là người như thế nào”.
Khi chúng ta
kết giao với một
người tốt bụng, trọng
tình nghĩa, chúng ta
được lợi cả đời, có thể tiếp xúc và chịu sự ảnh hưởng từ những
điều tốt đẹp của họ mỗi ngày, dần dần
thay đổi bản thân. Ngược lại, nếu chúng ta chơi với người có thói quen toan tính,
lợi dụng thì cũng sẽ chịu sự ảnh hưởng từ
tư duy đó, dần dần trở thành người nhỏ nhen và
ích kỷ như vậy.
Cho nên mới nói, trên đời này chúng ta có thể gặp 2 kiểu
bạn bè: Một là bạn thật, hai là bạn giả. Hoặc nói cách khác, một là bạn để
gắn bó, hai là bạn để qua đường.
Với những người qua đường, chúng ta chỉ đơn giản cùng hội
ngộ và đi chung trên một đoạn nào đó, sau đó, mỗi người tự rẽ một hướng riêng, trở thành người dưng quen mặt. Đó là những người chỉ hợp để cùng vui chơi, không hợp để
nhờ vả. Vì
giá trị mối quan hệ không thể lớn hơn những giá trị
lợi ích cá nhân của chính họ. Đôi khi, càng kết một cái
bè thật rộng, bạn càng dễ bị kéo
chết chìm.
Do đó, khi đã đủ
trưởng thành, chúng ta cần
học cách
đánh giá lại các mối quan hệ xung quanh mình. Biết chọn một mối quan hệ
tốt chính là biết rõ giá trị
sống của bản thân.
2 câu chuyện sau đây sẽ giúp chúng ta dễ dàng phân biệt được thế nào là bạn giả và đâu mới là bạn thật:
1. Câu chuyện quả trứng cho ai
Một người tên A không thích
ăn trứng. Mỗi lần nhận
cơm trưa có trứng, A đều
nhường lại cho B ăn. Một, hai lần đầu, B
cảm ơn bạn còn
nhớ đến mình. Dần dà càng nhiều lần sau, B càng quen và coi đó là một
hành động đương nhiên. Vì vậy, một ngày nọ khi tình cờ A nhường trứng cho C thì B lập tức trở mặt.
Chỉ vì lý do này, cả hai
cãi nhau ầm ỹ, sau đó tuyệt giao. Dường như B đã
quên mất rằng quả trứng vốn thuộc
quyền sở hữu của A, thích cho ai thì cho chứ không phải chịu bất cứ ràng buộc nào.
2. Câu chuyện chú cừu gặp sói
Vào chạng vạng tối, chú cừu một mình lên trên sườn đồi chơi mà không hề
hay biết có
con sói đang núp gần đó. Canh thời
cơ thích hợp, sói nhảy ra vồ thẳng vào con mồi của mình. Chú cừu mới hốt hoảng muốn bỏ chạy, vừa liều mạng chống cự lại
con sói, vừa kêu ầm lên để mong được người khác giúp đỡ.
Chú trâu đang ăn cỏ trong bụi rậm gần đó nghe thấy tiếng đầu tiên. Nó vừa lại gần, nhìn thấy một con sói thì lập tức quay đầu bỏ chạy.
Chú ngựa trên đỉnh núi dạo chơi nhìn thấy tất cả, cũng lập tức tung vó chạy vút
sang sườn núi
đối diện.
Chú lừa đang
uống nước bên suối cũng đến xem, thấy là sói, lặng lẽ quay về đường cũ để xuống núi.
Chú
thỏ ló đầu ra khỏi hang kiểm tra, nhận ra sói, lại rụt đầu chạy biến về
nhà.
Chỉ có duy nhất chú chó dưới chân núi là dừng lại bước chân, nghe tiếng cừu kêu cứu bèn âm thầm lại gần. Nó len lỏi giữa vùng cỏ rậm rạp để tiếp cận con sói, thừa dịp nó mất đề phòng rồi nhanh chóng phóng lên cắn thẳng vào cổ đối phương.
Nhờ có chú chó chiến đấu anh dũng, con sói
sợ hãi bỏ chạy, cừu mới
an toàn trở về nhà. Đêm hôm đó, rất nhiều bạn bè của nó tới thăm.
Trâu nói: Tại sao bạn không kêu tôi? Sừng của tôi có thể húc đứt ruột bọn sói.
Ngựa nói: Tại sao bạn không kêu tôi? Móng guốc của tôi có thể đá vỡ đầu bọn sói.
Lừa nói: Tại sao bạn không kêu tôi? Tôi mà hét lên một tiếng thì dọa lũ sói
sợ vỡ mật.
Thỏ nói: Tại sao bạn không kêu với tôi? Tôi chạy nhanh, tôi có thể dẫn bạn lẩn trốn.
Trong nhóm ồn ào này, chú chó không xuất hiện.
Cuối cùng, có thể tổng kết trong một câu: Là người biết nghĩ - chọn bạn mà chơi, chọn người mà tin và hãy tin người đã đồng hành với mình trong lúc khó khăn nhất.