Sáng hôm ấy đến lớp, Sam càng rầu rĩ hơn khi phát hiện ra cậu
bạn thân Will Bowen đã phải nghỉ vì lên sởi. Sau một hồi
suy nghĩ rất lung, Sam nảy ra một sáng
kiến…Cả buổi
học Sam cứ bồn chồn không yên, cậu chỉ mong chuông reo mau lên để cậu thực hiện ý định của mình. Mãi rồi cũng đến lúc tan học, Sam lao đến
nhà Will, cố chuồn vào phòng
bạn một cách êm thấm nhất. Nhưng
mẹ Will vẫn kịp nhận ra sự có mặt của chú chuột nhóc này:
- Sam, cháu về nhà ngay không bị lây bệnh sởi bây giờ!
Sam lí nhí “ Vâng ạ! ” nhưng sau đó lại tuồn ra cửa sau và rón rén vào phòng Will. Chẳng để
cho cậu bạn có
cơ hội phản ứng, cậu chui tọt vào chăn với Will, thì thào:
- Will, lây cho tớ nhé! Nhất định là phải lây cho tớ đấy!
“ Đề nghị” của Sam đã
được đáp ứng. Hai tuần sau, Will khỏi bệnh, lại lén lút đến thăm Sam. Thấy bạn nằm li bì trên giường, Will quạy quọ:
- Sao cậu
ngốc thế. Lúc đó mà tớ đủ sức, tớ sẽ nện cho cậu một trận và tống ra khỏi nhà ngay.
Sam
cười, rồi khuôn mặt lấm tấm những nốt đỏ của cậu đột nhiên nghiêm nghị như ông cụ non:
- Thế cậu nghĩ là tớ chịu để cậu ốm một mình à... Lây cho tớ rồi thì rõ ràng là cậu sẽ khỏi nhanh hơn.
Bạn bè là phải
chia sẻ chứ!
- Nhưng… - Will bất lực với sự bướng bỉnh của cậu bạn.
Sam nháy mắt, toét miệng cười, thì thào:
- Yên
tâm đi! Tớ sẽ lây bệnh cho một người bạn khác nhưng cậu ta sẽ khỏi ngay thôi mà!
- Ai vậy? – Will hồi hộp.
Sam lật chăn lên. Một chú
gấu bông đang
say ngủ.