1. Con mắt
 
 
 
Con mắt có thể 
cho phép chúng ta nhìn thấy hết thảy sự tình nơi thế gian, giống như khi mùa xuân đến, chúng ta có thể thấy thực vật đâm chồi nảy 
lộc, tươi xanh mơn mởn, những động vật cũng 
bắt đầu tỉnh giấc, cọng cỏ non nhô mình khỏi lớp bùn còn đọng lại chút sương sớm ẩm ướt, sông núi đất trời cũng như bừng tỉnh sau giấc 
ngủ đông, khoác lên mình một màu xanh tươi mát.
 
Vậy cũng nói, nếu như có thể nhìn thấy những điểm tốt và sự 
cố gắng của người khác, ngắm nhìn cảnh đẹp khắp thế gian, trong 
nội tâm sẽ tràn ngập lòng 
biết ơn sâu sắc, cuộc 
sống cũng trở nên ngày càng hạnh phúc hơn!
 
2. Miệng
 
Có một câu nói rất hay: “Một câu nói ấm áp, tựa như là rải nước hoa lên người khác, 
chính mình cũng lưu lại một chút hương“.
 
Chúng ta nếu như không nói những lời bất hảo về người khác, luôn 
suy nghĩ đến 
cảm nhận của người khác, vậy thì miệng sẽ nở hoa sen, mọi người đều tràn ngập 
niềm vui sướng trong tâm.
 
Trái lại thì chính là “
Họa từ miệng mà ra”, nếu như lúc nào cũng nói những lời không tốt, toàn nói lời bịa đặt, thậm chí là nguyền rủa người khác, vậy thì 
phúc báo sẽ 
mất hết rất nhanh. Cho nên luôn giữ tâm 
từ bi, không nói những lời đúng sai về người khác, nói lời 
thiện lương để tăng thêm thiện 
duyên cho mình.
 
3. Lỗ tai
 
 
Một người biết lắng nghe thì cũng sẽ 
tin tưởng vào người khác, tin vào sự thuần chân 
tồn tại trong mỗi người. Lúc lắng nghe cần chú ý tới 
ánh mắt, làm cho người khác cảm thấy được 
tôn trọng.
 
 
Chúng ta phải dưỡng thành một 
thói quen biết lắng nghe, lắng nghe thế gian, lắng nghe người khác, và lắng nghe chính bản thân mình.
 
4. Tay chân
 
 
Khi làm việc thì phải chịu khó, bởi vì có câu “Cần cù bù thông minh“. Nhiều khi chúng ta hay than 
mệt mỏi, nhưng những người 
thành công họ còn 
vất vả hơn chúng ta gấp trăm nghìn lần!
 
 
 
 
Có một bộ câu đối về 
Phật Di Lặc: “Bụng lớn có thể chứa được những điều mà thiên hạ không thể chứa; Miệng nở 
nụ cười với những điều mà người đời không thể 
cười được”.
 
Tục ngữ nói: “Sống 
chết có số, 
giàu có tại trời”, còn có một câu là: “
Mệnh do ta làm, phúc do tâm tạo“, kỳ thực hai câu đó cũng không có 
mâu thuẫn với nhau.
 
 
Số phận là căn cứ vào phúc 
đức của một người mà sắp đặt, 
được mất tốt xấu đều có 
nhân quả, nếu như có thể tỉnh 
ngộ, bỏ công phu ra tu sửa 
đức hạnh của bản thân, thì có thể giảm bớt 
nghiệp lực, tăng trưởng phúc báo và 
trí tuệ, thậm chí có thể cải biến được cả 
vận mệnh.