Khi có tiền, “mua tiên” cũng được. Người có tiền, nói gì ắt sẽ có người nghe. Có tiền, mua được
nhà, mua được
xe, mua được
bạn bè, mua được những
mối quan hệ, mua được cả người “đầu ấp tay gối”. Nhưng chẳng mua nổi tình
yêu!
Con người sinh ra không có ai
hoàn hảo, đàn ông
mạnh mẽ đến mấy rồi sẽ có lúc yếu lòng. Một người đàn ông
bận rộn luôn cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy mâm
cơm tối nóng hổi do chính tay
vợ mình nấu.
Phụ nữ dù có xinh
đẹp cỡ nào, dù có được chiều chuộng cỡ nào, có không biết bao nhiêu đàn ông
theo đuổi, thì đến sau cùng vẫn luôn cần một người đàn ông có thể
gửi gắm cả đời. Cuộc đời này cũng có lúc vui, lúc
buồn, chẳng ai có thể vui mãi mãi, cũng chẳng có ai buồn mãi mãi. Tiền bạc, đồ hiệu, dù có
xa xỉ đến mấy, dù có lộng lẫy đến mấy, vẫn chỉ là những thứ
vật chất phù du.
Phụ nữ, suy
cho cùng, vẫn chỉ là những tấm khăn lụa mong manh trước gió. Phụ nữ, dù cho có “gồng” đến cỡ nào, mạnh mẽ tới đâu, thì cũng vẫn như những ngày đầu
tạo hóa sinh ra,
yếu đuối và mỏng manh. Và một khi, phụ nữ đã yêu thì chắc hẳn sẽ rất
mù quáng. Vì thế, phụ nữ luôn cần một người đàn ông đủ mạnh mẽ nhưng cũng đủ “mềm mại” để khiến họ yêu nhưng không phải rơi nước mắt, để khiến họ thương nhưng không dễ lụy tình.
Đàn ông nhiều, phụ nữ cũng nhiều. Nhưng trong rất nhiều người, chỉ nên chọn một người.
Cuộc
sống càng ngày càng có nhiều thứ làm tình yêu chao đảo. Nhưng cuối cùng, nên trả tình yêu về với đúng
ý nghĩa của nó.