1. "Tôi luôn luôn
nhớ thương
tuổi trẻ, tuổi của tình
yêu nồng nàn. Khi tôi
yêu thương cái tuổi đời ngào ngạt hương hoa này thì đồng thời tôi cũng yêu một cõi đời tôi đã
mất."
Có một người
bạn trung thành với tôi nhất trên đời này, người ấy có thể vì tôi mà
từ bỏ hết mọi
của cải, mọi thứ ân sủng quý giá nhất. Đó là
mẹ tôi.
Nếu có ai bảo với tôi rằng ở một nơi nào đó có một người xem
con mình vừa là
mục đích đầu tiên vừa là mục đích cuối cùng của đời mình thì tôi tin chắc rằng người đó không ai khác hơn là mẹ tôi."
3. “
Sống giữa đời này chỉ có
thân phận và tình yêu. Thân phận thì hữu hạn. Tình yêu thì vô cùng. Chúng ta làm thế nào
nuôi dưỡng tình yêu để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời."
4. "Có những
người yêu đã ra đi bỗng một ngày nào đó trở lại.
Vì sao? Không vì sao cả. Vì một
chọn lựa tưởng rằng đã đúng cuối cùng sai. Và đã trở lại với một người mình đã phụ bạc để muốn hàn gắn lại một
vết thương. Một vết thương nhiều khi đã lành lặn lâu rồi bất chợt vỡ oà như một cơn tỉnh thức. Tỉnh thức trên vết thương. Trên một
nỗi đau tưởng đã thuộc về
quá khứ. Nhưng không, không có gì thuộc về quá khứ cả.
Thời gian trôi đi và vết thương vẫn còn đó. Nó vẫn chờ
được thức dậy một lúc nào đó để sống lại như chính bản thân nó là một vết thương."
5. "
Con người ta cũng
hay đấy chứ. Dễ
quên có phải là cái
vốn liếng ở đời? Sống với người thì hẹp. Hẹp quá! Mai đây ra đứng trước cõi bao la thì
nói chuyện phiêu bồng. Vả chăng, trời đất cũng
dễ tính. Làm gì có chuyện trời đất
ganh đua với người. Có chăng, chỉ là ganh với hồng nhan, với
tài mệnh."
6. "Khi bạn hát một bản tình ca là bạn đang muốn hát về cuộc tình của mình. Hãy hát đi
đừng e ngại. Dù
hạnh phúc hay dở dang thì cuộc tình ấy cũng là một phần máu thịt của bạn rồi."
7. "Vắng bạn đương nhiên là
buồn. Nhưng bạn nào và sự có mặt của bạn như thế nào đó mới thật là một
niềm vui. Có những sự có mặt của
bạn bè tương đương với một dấu lặng trong
âm nhạc nên sự có mặt đó thường có
khả năng mang đến
cho ta một sự
thoải mái thảnh thơi tựa hồ như niềm hoan lạc. Đó là những trường hợp ta không cần phải
đối phó, không cần phải
cố gắng lấp đầy khoảng trống bằng những câu chuyện gắng gượng, nhạt nhẽo."
8. "
Cuộc sống càng dài thì mắt ta càng được nhìn thấy
nhiều chuyện đời lạ lắm.
Tâm hồn đẹp là
tài sản chung của con người. Nhưng rõ ràng đã có những sự chuyển hoán của
tâm hồn từ vị
trí này
sang vị trí khác, từ người này sang người khác. Đã có biết bao con người tưởng chừng
tử tế đã biến thành kẻ vô lại và cũng không thiếu những kẻ vô lại chuyển mình thành con người
hào sảng."
9. "Khi người ta trẻ, người ta nghĩ có thể dễ dàng từ bỏ một mối tình. Vì người ta nghĩ rằng những hạnh phúc, những điều
mới mẻ nhất sẽ đến trong
tương lai. Cũng có thể. Nhưng... Người ta đâu biết rằng những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời."
10. "Có những ngày
tuyệt vọng cùng cực, tôi và
cuộc đời đã
tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng, tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều
dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng
bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Tôi không muốn
khuyến khích sự
khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa là kẻ
chiến thắng, vừa là kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi
đời sống để đưa ta đến những đấu trường."