Tại sao phải đặt ra
vấn đề này? Vì tôi thấy nhiều người nói tiếng Anh như một thứ đồ
trang sức, hơn là công cụ. Và điều đó hoàn toàn không
tốt. Khi
bạn chú ý vào
hình thức của tiếng Anh, hơn là nội hàm và mục đích của nó, việc học sẽ "lệch dòng", bạn sẽ ngại khi
giao tiếp tiếng Anh hơn và khó sử dụng hơn.
Ví dụ, trong một
video của TEDx, một
khách hàng vào cửa hàng mua thuốc, thấy có hai loại nhãn DHA và EPA, liền hỏi cô
quản lý. Cô này
lo lắng, lắp bắp rồi tuôn một tràng các định
nghĩa về DHA và EPA - một thứ tiếng Anh mọi người thường
cho là "hay". Khách hàng
người Mỹ mặt thộn ra, chả hiểu gì.
Rồi khách hàng cầm hai chai thuốc ra hỏi cô
bán hàng ở ngoài. Cô nói: "EPA for heart, DHA for brain. Your heart OK or not?".
Trong một bài thi nói, cô quản lý chắc sẽ
chiến thắng, vì cô nói "hay" hơn. Nhưng trong
thực tế, cô bán hàng chiến thắng, vì cô biết mình cần nói những gì.
Học để làm gì mới là
câu hỏi quan trọng nhất. Nói tiếng Anh để cho hay hoặc để
khoe khoang sẽ chẳng giải quyết
được vấn đề gì. Nói tiếng Anh là để giao tiếp, nên trước hết cần nói rõ ràng, có nghĩa bạn dùng tối đa những gì mình có để diễn đạt ý
tưởng của mình. Bạn thấy đấy, cô bán hàng không có ngữ pháp chuẩn, tiếng Anh cũng rất
đơn giản, nhưng lại hiệu
quả tới từng chi tiết. Nói rõ ràng là nói chậm hơn một chút,
phát âm cuối đầy đủ, đúng trọng âm của từ...
Ngoài ra, bạn
có thể học cao hơn, nói có "rhythm" (nhịp điệu) để tăng tính hiệu quả. Ví dụ, trong câu "I go to school", bạn chỉ nhấn vào chữ "school" thôi. Việc xử lý âm cuối cũng giúp bạn tăng độ trôi chảy và tính hiệu quả.
Tuy nhiên, rốt cuộc thì nói tiếng Anh vẫn chỉ là để thể hiện ý tưởng của mình, làm được điều này là bạn đã
thành công. Hãy hướng tới một thứ tiếng Anh "hiệu quả" thay vì tiếng Anh "hay".