Khi chúng ta gặp phải một
vấn đề khó khăn, rắc rối,
có thể cũng giống như bao người, ta sẽ cảm thấy
chán nản,
tuyệt vọng, muốn
từ bỏ... Nhưng sẽ thế nào nếu thay từ “khó khăn, rắc rối” ấy thành “bài
học, kinh nghiệm”,
bạn sẽ còn thấy khó vượt qua hay không?
Trong
nhà Phật, để nói đến những câu chuyện về
thành công không dành
cho những người không chịu vượt qua thử thách,
sách Phật có một bài học rất hay như sau...
Thiên thần nói với ông ta: “Tôi sẽ cho ông thời gian một năm để ông điều khiển thời tiết, ông muốn có thời tiết như thế nào thì có thể có thời tiết như vậy”.
Sau đó ông ta lại nói: “Trời mưa đi!”, trời liền mưa xuống. Suốt một năm như vậy, ông ta cứ trước thì muốn mặt trời xuất hiện, sau đó lại mưa xuống.
Hoa màu càng ngày càng tươi tốt, ông ta rất đắc ý nói: “Nay Thiên thần có thể hiểu thế nào là điều khiển thời tiết rồi!” Trước đây những hoa màu này không tươi tốt như vậy, không xanh như vậy, màu xanh không đậm như vậy.
Nhưng đến lúc thu hoạch, người nông dân mang liềm ra gặt lúa, tâm hồn ông ta chìm trong gốc rạ, bởi vì trên thân cây chẳng có gì cả.
Thiên thần hỏi ông ta: “Hoa màu của ông thế nào?”
Thiên thần hỏi: “Nhưng không phải ngươi điều khiển thời tiết sao? Những thứ ông muốn không phải đều trở thành rất tốt sao?”
Ông ta trả lời: “Đương nhiên, đây chính là điều tôi nghi hoặc, tôi đã có nước mưa và ánh nắng như mình muốn, nhưng thu hoạch không có gì”.
Thiên thần nói với ông ta: “Nhưng từ trước đến nay ông không yêu cầu gió, mưa lớn, băng tuyết và mỗi một thứ có thể tịnh hóa không khí và làm cho thân cây thêm cứng cỏi, thêm sức chịu đựng. Đó chính là lý do hoa màu của ông không phát triển”.
Jeff Keller đã từng nói: “Mọi khó khăn,
trở ngại sẽ khơi dậy khả năng tiềm ẩn trong mỗi chúng ta”. Ông lão nông dân vì muốn cây lúa thuận theo
cách làm của ông để lớn lên mà đã làm hỏng cả một ruộng lúa. Cảnh thuận tiện tuy rất tốt, nhưng ông lại không hiểu rằng không trải qua
quá trình rèn luyện, trưởng thành thì không thể phát triển
hoàn thiện được.
Con người cũng vậy, quá trình trưởng thành là
đau khổ, mỗi người phải tự
đối diện, tự
gánh vác nếu mong
cuộc sống tốt đẹp hơn. Cũng như một
câu nói mà tôi đã từng nghe “Chỉ khi bạn định hình
mục tiêu một cách rõ ràng trong tâm
trí, bạn mới có thể thành động để đạt được mục tiêu ấy”, hay
câu nói nổi tiếng của Alexander Graham Bell “Thành công sẽ đến với những ai biết rõ mình muốn gì và không bao giờ
bỏ cuộc cho đến khi đạt được điều đó”.
Khi gặp rắc rối hoặc đối diện một thử thách trong cuộc sống, thay vì hỏi: Tại sao? Sao lại là tôi? Thì bạn hãy hỏi: Mình sẽ phải làm gì? Mình sẽ làm như thế nào? Đặt những
câu hỏi như thế sẽ có
lợi cho ta vì ta cảm thấy
bình tĩnh hơn, nhẹ nhàng hơn khi đối mặt với bất cứ chuyện gì. Ta dùng
năng lượng và khả năng của chính bản thân để
phản ứng lại với hoàn cảnh khắc nghiệt. Bởi bản thân không thể
thay đổi những gì xảy đến, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể tự
lựa chọn cho mình cách đối diện và vượt qua.
Thành công không phải là đích đến cuối cùng,
thất bại cũng chẳng phải vực sâu, đó chỉ là động lực để bạn vững vàng hơn trên
con đường sắp bước.
Đại dương mênh mông sẽ không thể đánh chìm một con tàu nếu nước không tràn vào bên trong nó. Cũng tương tự như thế, những khó khăn sẽ không thể quật ngã bạn nếu bạn không cho phép chúng làm thế.
Vì vậy,
đừng ngại sự đau
khổ trong chốc lát, vì khi đau khổ, hoàn cảnh sẽ mở ra cho bạn
cơ hội để trưởng thành và điều chỉnh lại bản thân thành con người nổi bật mà bạn có khả năng trở thành.