Kể chuyện,
đọc sách vốn là
thói quen không thể thiếu với
người Do Thái. Một bà
mẹ Do Thái đang kể chuyện
cho cậu bé tên Luis nghe như thường lệ. Bỗng cậu bé mở hai mắt sáng long lanh, nói với mẹ: "Mẹ ơi, hôm ở trận đá bóng, trước khi vào sân,
bạn Parker
sợ đến nỗi hai chân run lập cập, haha… Lớp chúng
con có bạn tên là Hanna, đầu bạn ấy giống như đống cỏ khô ấy, chúng con đều gọi bạn ấy là Nữ hoàng
sư tử…"
"Luis", mẹ ngắt lời: "Con còn
nhớ mẹ từng kể cho con chuyện gì không?" - "Con nhớ ạ". Cậu bé
bắt đầu nhớ lại câu chuyện mà mẹ vừa kể: "Ngày xưa, có một
ông chủ sai người hầu của mình ra chợ tìm mua thứ ngon nhất trên đời về cho ông ta, kết
quả là người hầu đó mua một chiếc lưỡi mang về. Vài ngày sau, ông chủ đó lại sai người hầu ra chợ mua một thứ không ngon nhất về,
kết quả là người đó vẫn mua về một chiếc lưỡi".
Đợi Luis kể xong, mẹ hỏi: "Câu chuyện này nói với chúng ta điều gì nhỉ?". Luis
trả lời: "Thứ ngon nhất trên đời cũng là cái lưỡi, thứ không ngon nhất cũng là cái lưỡi, bài
học trong câu chuyện này là… nhắc nhở chúng ta không
được nói lung tung!". Sau đó, Luis cũng hiểu ý liền nói với mẹ: "Mẹ ơi, con hiểu rồi, sau này con sẽ không
tùy tiện phê
bình người khác nữa". Mẹ mỉm
cười xoa đầu Luis và hát ru cậu
ngủ. Khi Luis thích tùy tiện bình luận về người khác, mẹ đã kể cho cậu nghe một câu chuyện rất có
ý nghĩa, đó là không được tùy ý
đánh giá người khác.
Người
Do Thái rất
ghét những người "lắm lời". Do đó, chúng ta luôn thấy rằng người Do Thái rất kiệm lời. Đương nhiên, điều đó không có
nghĩa là họ không
thân thiện, không biết
giao tiếp.
Đối với người Do Thái, những người luôn thao thao bất tuyệt,
khoe khoang mình trước mặt người khác thường là những người
ngốc nghếch; Còn người biết
lắng nghe mới là
người thông minh. Vì thế, người Do Thái đã lưu truyền
câu nói: "Khi kẻ
ngốc cười phá lên thì người thông minh chỉ cười mỉm".
Cha mẹ Do Thái đều
dạy con cái họ một câu ngạn ngữ cổ là: "
Thượng Đế tạo cho
con người hai cái tai, một cái miệng, là để chúngta
nói ít, nghe nhiều"… Do đó, khi giao tiếp, đa số họ đều
nghiêm túc lắng nghe ý
kiến của người khác.
Cha mẹ Do Thái cũng thường
ví:
Lời nói đúng mực như liều thuốc
tốt, giúp con người đạt được
mục đích, nhưng nếu nói quá nhiều lại có tác dụng ngược lại, không nhữngkhông có ích mà còn làm hại bản thân.
Người Do Thái thường nói: "
Im lặng là vàng,
hùng biện là bạc", để
khuyên răn mọi người nghe nhiều, nói ít. Trong gia đình Do Thái, cha mẹ thường cho
trẻ đọc những câu
danh ngôn hoặc những đoạn văn
hay, giúp trẻ hiểu được rằng việc lắng nghe quan trọng hơn lời nói. Cha mẹ cũng luôn
dạy trẻ cần
tôn trọng người khác, không nên chỉ biết thổ lộ lòng mình, mà cần chú ý lắng nghe
tâm sự của
bạn bè,
cảm nhận niềm vui,
nỗi buồn của họ, đó mới là người bạn thật sự. Hơn nữa, cha mẹ Do Thái còn nhắc nhở trẻ biết
trân trọng những người bạn biết lắng nghe, cùng trẻ tạo
môi trường giao tiếp
vui vẻ.
Không tùy tiện đánh giá về người khác
Cha mẹ Do Thái thường dạy trẻ không nên tùy tiện đánh giá về người khác, vì những lời nói
vô tình của trẻ, qua nhiều người
có thể biến thành "
sự thật", mà những
lời đồn thổi này có thể làm
tổn thương tình cảm bạn
bè. Người Do Thái có câu "Khi bạn gặp
ma quỷ, tốt nhất hãy chạy nhanh; Khi bạn gặp những lời gièm pha, cũng cần chạy thật nhanh". Có thể thấy, người Do Thái đã nhắc nhở chúng ta cần tránh xa những lời gièm pha, tránh làm hại đến người khác hoặc bản thân.
Cha mẹ Do Thái thường coi miệng lưỡi con người giống như thanh gươm sắc,
giáo dục trẻ cần
ăn nói
thận trọng. Vì một lời đã nói ra là không thể thu lại, gươm sắc có thể làm tổn thương đến người khác, vì thế cần nghĩ kỹ trước khi nói.
Cha mẹ rất
kiên nhẫn dạy trẻ ý nghĩa và cách thức lắng nghe để có được sự
tín nhiệm của người khác. Trước hết,
thái độ phải thành khẩn, không chỉ đơn thuần lắng nghe, mà còn cần lắng nghe một cách nghiêm túc, kịp thời bày tỏ sự tán thành hoặc
khen ngợi của mình để đối phương cảm nhận được sự tôn trọng và
hiểu biết của bạn.
Khi không có ai bình luận về người khác
cuộc sống sẽ bớt
mâu thuẫn, tranh chấp. Khi mọi người cùng học cách lắng nghe, mới có thể tạo nên không khí hài hòa,
cởi mở. Vì thế cha mẹ cần dạy
con cái nghe nhiều nói ít, tạo môi trường giao tiếp tốt, để trẻ có thể
sống và
học tập vui vẻ.