Liệu
bạn có đang gặp phải một trong những điều ấy? Vì
cuộc sống quá ngắn ngủi, nên
đừng để những điều lỡ dở lúc sinh thời trở thành nỗi
ám ảnh của bạn ngay cả khi đã
buông tay trần thế.
"
Cuộc đời này quá ngắn ngủi!" – Đó chính là lời cảm thán mà người ta
hay nói nhất vào những phút cuối cùng của đời mình.
Trên đường đời có rất nhiều ngã rẽ, mà cuộc
sống lại quá ngắn
ngủ. Vì vậy, đừng ngần ngại tìm lối đi
cho riêng mình, cũng đừng vì quan điểm của người khác mà ép bản thân phải đi lại
con đường của họ.
Muốn yêu ai, hãy lấy hết
can đảm theo đuổi người đó; muốn
học chuyên ngành gì, đừng ngần ngại viết tên ngành đó lên giấy đăng ký nguyện vọng; muốn đi tới một chân trời mới, đừng
lo sợ trước những rào cản về địa lý,
văn hóa,
kinh tế…
Cuộc đời giống như một chuyến du dành, bạn đã và đang tham gia vào chuyến
hành trình ấy, không đi tới tận cùng chẳng phải là điều rất đáng tiếc hay sao?
2. Điều tiếc nuối thứ hai: Chưa thực hiện ước mơ của mình
Trải qua một đoạn đường dài mấy mươi năm, lúc quay đầu nhìn lại, không ít người mới nhận ra rằng bản thân còn quá nhiều khao khát,
lý tưởng dang dở.
"Thực ra, điều
hối hận nhất không phải là chưa thực hiện được
giấc mơ, mà là trách bản thân mình đã không dùng toàn bộ sức lực để thực hiện giấc
mơ ấy."
3. Điều tiếc nuối thứ ba: Cả đời cắn rứt vì sai lầm
Suy cho cùng,
con người cũng không phải thánh nhân, liệu có ai chưa từng làm điều lầm lỗi. Bởi vậy, nào có ai từng sống cả đời mà chưa từng phạm phải một sai lầm nào.
Dẫu có là đệ tử
nhà Phật, luôn mang trong mình
tâm niệm không sát sinh, nhưng đi trên đường cũng khó tránh được việc giẫm phải một
con kiến.
Vì vậy, thay vì sống trong mặc cảm tội lỗi mỗi khi
hành động sai trái, chi bằng tìm cách chuộc lỗi, thành khẩn
thay đổi bản thân để không tái phạm, sau đó tiếp tục hướng về một
tương lai tương sáng, đó chẳng phải là điều
tốt hay sao?
4. Điều nuối tiếc thứ tư: Chưa tận tâm tận lực giúp đỡ người khác
Kỳ thực,
người lương thiện ngay cả lúc bị thiệt cũng rất ít khi cảm thấy hối
hận. Bởi việc sống và hành động đúng với lòng mình mang lại cho họ sự
thanh thản, an tâm. Đó cũng là "món quà" mà sự
lương thiện trả
ơn cho những con người ấy.
Không phải cứ vô tâm, tìm cách lánh đời là sẽ có được
bình yên. Sự
an yên thực sự chỉ tồn tại khi bạn làm đúng với
lương tâm, khi con tim và hành động của bạn trở thành "người lương thiện".
5. Điều tiếc nuối thứ năm: Tin tưởng bản thân thái quá
Hiếm có ai chưa
từng trải qua những giây phút
tự mãn,
kiêu căng, tự cho mình là nhất và tin rằng bản thân sẽ không bao giờ hối hận về điều mình làm.
Sự
tự phụ nhìn qua có vẻ rất giống với
tự tin, nhưng kỳ thực đó lại là "biến thể" của tự tin ở một mức độ thái quá và
mù quáng.
Trong cuộc đời, luôn có vô số
người giỏi hơn ta,
suy nghĩ cẩn trọng hơn ta, hành động tốt hơn ta ở nhiều lĩnh vực khác. Nghe nhiều thêm một câu, nghĩ nhiều thêm một giây, thu mình lại thêm một chút sẽ giúp bạn tránh được nhiều
nguy cơ thất bại.
6. Điều tiếc nuối thứ bảy: Dành hầu hết thời gian cho công việc
Bởi vậy, có không ít người đang "đốt"
thanh xuân của mình bằng cách vùi đầu vào công việc. Vì đổ dồn quá nhiều thời gian vào công việc, họ thậm chí không thể yên ổn
ăn một bữa
cơm ngon, không thể thanh thản đi một chuyến nghỉ dưỡng, càng không thể chăm lo tốt cho bản thân, gia đình.
Đường đời vốn đã ngắn ngủi, nếu cứ
sống vội, sống gấp, sống vì
vật chất, vậy đó có thực sự là "cuộc sống" hay chỉ là những "cuộc đua" vô
nghĩa?
7. Điều tiếc nuối thứ sáu: Chưa kịp về thăm quê
Quê hương là nơi "chôn
rau cắt rốn" mà cả đời ta cũng không thể
quên. Trong tâm
trí của mỗi con người, chốn quê nhà chính là nơi an
bình nhất để dừng chân trong
thế giới đầy bão tố này.Có không ít người vẫn thường tự nhủ "khi về hưu nhất định sẽ về quê".
Nhưng năm tháng trôi qua, bản thân họ bị ràng buộc bởi quá nhiều điều, khát vọng
đơn giản ấy hoặc là bị
lãng quên, hoặc là không thể thực hiện được, để rồi sau đó, cuộc hồi hương của họ lại chỉ là sự "trùng phùng" của một hũ tro tàn với tấc đất quê nhà.
Vì vậy, bất kể bạn là ai, bất kể bạn đi xa tới đâu, nếu còn có thể, hãy cố gắng về thăm quê mình. Mỗi năm ít nhất một lần, bạn nên để cho bản thân được nghe lại tiếng quê, ăn những đặc sản quê nhà.
Mảnh đất thân thương ấy là nơi bạn không thể dứt bỏ, cũng là nơi linh
hồn bạn thuộc về.
8. Điều tiếc nuối thứ tám: Chưa gặp được người mình muốn gặp
Có quá nhiều người đi qua cuộc đời chúng ta, cũng có không ít người để lại cho ta những lưu luyến trở thành nỗi tiếc nuối.
Hãy
nhớ rằng,
sinh mệnh con người không phải là vĩnh viễn, nhất là những
người lớn tuổi hơn bạn. Vì vậy, dù bận bịu đến đâu, dù đi xa tới nơi nào, hãy gặp họ, thổ lộ cho họ những điều chưa nói khi cả hai còn có thể.
9. Điều tiếc nuối thứ chín: Chưa nói lời cảm ơn với người mình yêu thương
Có một
thực tế không thể phủ nhận rằng chúng ta thường giữ
lễ với người ngoài, nhưng lại quá xuề xòa với
người thân.
Vận dụng tốt
ngôn ngữ là một môn học quan trọng trong
giao tiếp giữa người với người mà không hề phân biệt thân – sơ.
10. Điều nuối tiếc thứ 10: Không lưu lại bất cứ điều gì chứng minh sự tồn tại của bản thân
Nhiều người vẫn tâm niệm, chỉ cần để lại nhà cửa,
tài sản thì đã có thể chứng minh sự tồn tại của bản thân rồi.
Nếu sự tồn tại của con người chỉ được đánh dấu đơn giản như vậy, hà cớ gì
cổ nhân phải
phấn đấu cả đời chỉ vì muốn "lưu
danh sử
sách"?
Đã được sinh ra và tồn tại giữa dòng đời, vậy tại sao không nỗ lực để lưu lại dấu ấn của mình cho những thế hệ sau?
Dù bạn là ai, đang làm nghề gì, đừng ngại ngùng ghi dấu
thành tựu của bản thân trên lĩnh vực đó. Sau tất cả, phấn đấu không ngừng nghỉ để khẳng định bản thân mới là cuộc
sống thực sự có
ý nghĩa.