Tuy nhiên, có những người cả đời không nhận được một câu
động viên khích lệ của chồng. Thậm chí có người còn bị chồng
lạnh nhạt, không coi trọng. Thế là họ sinh ra bực bội,
than vãn và phàn nàn về người chồng của mình.
Nếu xét về mặt
nhân quả trong
đạo lý nhà Phật thì đây là
do kiếp trước người vợ đã
thiếu nợ người chồng ở kiếp này của mình. Người vợ đã bao giờ từng nghĩ: “
Tại sao mình không lấy người khác mà lại lấy chồng mình bây giờ?” Đó là bởi vì người vợ thiếu
nợ người chồng nên kiếp này được gả cho anh ta để trả nợ. Nếu như không thiếu nợ thì sẽ không đến, không có
duyên thì sẽ không tụ.
Có người phụ nữ lại nói: “Tôi không nợ chồng tôi thứ gì cả, bởi vì chồng tôi
đối xử rất
tốt với tôi!”. Điều này là bởi vì ông chồng ở kiếp trước mới là người đã mắc nợ. Không có nợ thì sẽ không tạo thành một gia đình.
Có những người đàn ông chỉ vì mong muốn lấy được người vợ đó mà
chấp nhận làm hết mọi việc từ chăm sóc gia đình đến
nuôi dưỡng con cái… Đây chẳng phải là vì thiếu nợ sao? Chỉ là trong
xã hội đa phần chúng ta chứng
kiến đều là phụ nữ thiếu nợ đàn ông mà thôi.
Có người phụ nữ lại than rằng: “Tại sao tôi lại lấy được một người chồng
vô dụng như vậy? Làm gì cũng không thành?”
Người phụ nữ kiểu này đi đâu cũng
chỉ trích chồng của mình là vô dụng, không làm được việc gì cả, việc kiếm
sống toàn là do bản thân mình đảm nhiệm. Kỳ thực, đó là bởi vì ở kiếp trước, người đàn ông này đã vì người vợ mà dốc hết sức mình. Cho nên, ở kiếp này người vợ phải đền bù
tổn thất đó cho người chồng. Đây không phải là người vợ gặp xui xẻo mà bởi vì kiếp trước đã gieo nhân nào thì kiếp này sẽ nhận được
quả đó.
Cũng có cặp
vợ chồng rất
hòa thuận, vợ chồng đối xử với nhau rất tốt, sẵn lòng vì nhau. Nhưng người vợ lại không mấy
hòa hợp với
mẹ chồng. Đây là vì người vợ đã thiếu nợ
mẹ chồng của mình ở kiếp trước. Nếu như giữa mẹ chồng và
con dâu bất hòa cũng đều là do oan thân, chủ nợ ở kiếp trước gặp lại trong kiếp này.
Phật gia giảng rằng,
chấp nhận là có thể chấm dứt được oan nghiệp này. Cho nên, người vợ và người chồng đều nên giữ tâm
bình tĩnh, chấp nhận người
bạn đời của mình.
Người phụ nữ được gả cho người đàn ông nào thì đều là
mệnh của họ. Hết thảy những người mà hôm nay chúng ta gặp đều là đã có trong mệnh rồi, đều là nhân gieo trồng từ kiếp trước, hôm nay mới nhận được quả như vậy. Đàn ông cũng vậy, không nợ sẽ không đến.
Cho nên, trong gia đình, vợ chồng
đừng nên
trách mắng nhau, bởi vì như vậy, nợ kiếp trước chưa giải quyết xong lại tăng thêm nợ ở kiếp này, tức là “nghiệp cũ chưa hết lại thêm nghiệp mới.” Hãy đối xử
tử tế với nhau để hóa giải nợ kiếp trước.
Phật gia có câu: “
Chúng sinh là bình đẳng”. Người chồng
hay người vợ không phải là
tài sản riêng của mình, chỉ là có một đoạn
nhân duyên với mình ở kiếp trước, kiếp này đến để
kết thúc đoạn nhân duyên đó mà thôi.
Duyên tận duyên tán, tất cả sẽ phân ly.
Đừng oán trách người chồng hay người vợ của mình mà hãy chấp nhận, bỏ công sức ra nhiều hơn, lặng lẽ
giúp đỡ người kia nhiều hơn từ lúc này, bạn chắc chắn sẽ nhận được quả ngọt.
Phàn nàn người khác cũng chỉ là tự làm hại mình mà thôi.