Bạn nói mình khao khát, bạn nói mình muốn
thành công, bạn nói mình muốn lấy được người trong mộng...nhưng tất cả những gì bạn đang làm là
ngủ đến 10 sáng,
ngồi xem hài nhảm cả ngày, không
đọc sách,
lười lao động...thì
đừng bảo sao luật
hấp dẫn không phát huy tác dụng.
Như Jack Canfield, tác giả cuốn sách "Người nam châm" từng viết: "Mọi thứ bạn muốn đang
chờ đợi bạn ngoài kia. Mọi thứ bạn muốn cũng "muốn" bạn nhưng bạn phải
hành động để có được chúng. Vũ trụ muốn bạn thành công".
Hay nói
đơn giản là nếu muốn trúng Vietlott, ít nhất (tối thiểu thôi) bạn phải mua một chiếc
vé số đã chứ.
Nếu trường
học dạy bạn cần học
giỏi ở mọi môn, cả tự nhiên lẫn
xã hội, thì
trường đời lại trao thưởng cực kỳ hậu hĩnh cho những kẻ đứng đầu,
xuất chúng trong một lĩnh vực.
Dù là thợ sửa
xe, dân thiết kế, hay chuyên bán
đồ ăn qua mạng...chỉ cần bạn thực
sự tập trung để đẫn đầu trong ngành mình
lựa chọn, đời bạn sẽ nở hoa. Còn nếu cứ mãi "mỗi thứ biết một tí", thì
bản chất của việc tập trung vào mọi thứ thì thực ra bạn đang không tập trung vào một điều gì.
Rồi sẽ có lúc, bạn
ngộ ra rằng không ai khác ngoài bạn, đơn độc
làm chủ cái đầu của mình. Vậy nên, mọi thứ bạn nghĩ, mọi
niềm tin bạn có, mọi việc bạn làm đến tận cùng đều là
do bạn cả.
Ngưng đổi lỗi và nhận trách nhiệm cuộc đời vào bàn tay mình,
hạnh phúc chắc chắc sẽ đến.
Bạn kiên trì và
nỗ lực bao nhiêu thì sẽ
nhận lại được bấy nhiêu. Trên đời này, tôi hiếm khi gặp một ai dám nói: "Tôi đã thử hết mọi cách, tôi đã tìm đến mọi sự trợ giúp, tôi đã
cố gắng hết sức mình...và tôi vẫn
thất bại cả".
Có
lẽ sống đến giờ này, bạn cũng nghe rất nhiều đến câu "Gieo nhân nào, gặt
quả đấy". Dù có muốn chối bỏ đến đâu, thì sau này bạn cũng ngộ ra rằng, bất cứ điều gì mình làm rồi cũng sẽ để lại một
kết quả gì đấy.
Những gì bạn làm hôm nay sẽ
quyết định ngày mai của bạn. Nếu bạn
ác với người khác, làm
điều xấu, thì ác hữu ác báo, trốn mãi cũng không được.
Mọi thứ xảy ra trong cuộc đời này đều có lý do. Có rất nhiều thứ nếu chịu cố gắng, mọi chuyện có thể
thay đổi nhưng có một số chuyện bạn buộc phải chấp nhận rằng mình thực sự bất lực và phải "cho qua đi".
Khi học được cách chấp nhận, rằng có thể cô ấy sẽ không
yêu mình, rằng có thể rồi bố
mẹ rồi cũng có ngày ra đi, rằng mình
mất hết thật rồi, chúng ta sẽ
thay đổi bản thân cho
phù hợp với hoàn cảnh để dễ
thích nghi hơn.
Mọi sự đều
gắn kết với nhau bằng một sợi dây vô hình nào đấy. Có những chuyện bạn làm bây giờ bị người khác coi là vô
nghĩa, nhưng 10 năm sau lại là cực kỳ quan trọng. Người bạn giúp hôm nay biết đâu mai này lại trở thành
quý nhân phù trợ.