(Sưu tầm)
2. Người khác thấy
bạn như thế nào không quan trọng. Quan trọng là bạn nhìn bản thân mình như thế nào.
(Sưu tầm)
3. Nhìn lại đằng sau để có kinh nghiệm.
Nhìn về phía trước để thấy
hy vọng.
Nhìn xung quanh để tìm ra thực tại.
Nhìn vào bên trong để tìm thấy chính mình.
(Sưu tầm)
4. Bạn chỉ có một
cuộc sống. Vì vậy, hãy làm những gì khiến bạn
hạnh phúc và ở bên bất cứ ai làm bạn thường xuyên mỉm
cười.
(Sưu tầm)
7. Hãy có trách nhiệm với cuộc đời mình. Hãy biết rằng chính bạn là người sẽ đưa bạn tới nơi bạn muốn đến chứ không phải là ai khác.
8.
Đừng làm mòn
giá trị của bản thân bằng việc
so sánh với người khác. Bởi mỗi người trong chúng ta đều là những người đặc biệt.
(Sưu tầm)
9. Hãy xuất phát từ chính bạn để là người xuất sắc nhất. Thay vì
bắt chước người khác và chỉ luôn đứng thứ hai.
(Sưu tầm)
10. Hãy giữ cho mình một nét
cá tính riêng.
Đừng bị ngã nghiêng bởi những lời nhận xét của người khác.
(Sưu tầm)
11. Một trong những điều
khích lệ nhất mà bạn
có thể làm là tự xác định chính mình, biết mình là ai, tin vào cái gì và muốn đi tới đâu.
12. Nếu bạn không
lập trình chính mình. Cuộc sống sẽ lập trình bạn.
(Sưu tầm)
13. Cho dù bạn là ai, bạn đã làm gì, cho dù bạn đến từ đâu.
Bạn vẫn luôn có thể
thay đổi và trở thành một phiên bản
tốt hơn của chính bạn.
14. Phải, thời gian sẽ là người chứng
kiến cuộc sống của chúng ta. Có thể nhiều biến cố và
thử thách sẽ đến. Nhất định thế, vì Như Anh hãy
nhớ rằng: đời Thạc, một cuộc đời đầy rẫy
mâu thuẫn và
đau khổ, đầy
ước mơ và rạo rực, đầy những dằn vặt và thử thách lớn lao. Thạc sống không
bình thường và không muốn sống bình thường.
Muốn có nhiều thử thách, nhiều “lang bạt”, muốn như cánh chim
đại bàng đứng trên đỉnh núi cao, nhìn ra bốn phía, nơi nào có bão táp, có mưa, có gió là nơi Thạc sẽ đến. Thạc sẽ không chỉ đơn thuần là một
sinh viên tổng hợp
toán. Như Anh hãy nhớ thế. Đừng một lúc nào nghĩ Thạc là một “ngài sinh viên” nhé! Không, Thạc không chỉ tầm thường là một ngài sinh viên đâu. Thạc đã và sẽ sống hai,
ba cuộc sống gian
khổ,
phức tạp. Cho đến khi nào Thạc không còn
tồn tại, khi đó mới hết những cơn giông tố.
Trích "Mãi mãi tuổi hai mươi" - Nguyễn Văn Thạc.