Ví như lời nói thẳng, ta
có thể chuyển
sang cách nói “vòng, nói giảm, nói tránh” một chút. Với lời nói lạnh như băng, hãy hâm nóng lên một chút trước khi nói.
Tích đức từ đôi tay
Mỗi người đều cần tiếng vỗ tay của người khác bởi vì ủng hộ,
khen ngợi người khác là điều cần có ở mỗi người. Bởi vậy, chúng ta cần chú ý
học cách ca ngợi, vỗ tay tán thưởng người khác.
Không biết vỗ tay, khen ngợi người khác thì
đời người thực sự quá nhỏ hẹp.
Cho người khác tiếng vỗ tay kỳ thực là cho chính bản thân mình! Đôi khi
cho đi,
nhận lại thực ra chỉ
đơn giản là như vậy
bạn ạ.
Tích đức từ phóng sinh
Phóng sinh thực ra là cứu mạng, chỉ khác với
cứu người ở chỗ không phải đồng loại với mình.
Phật giáo tin rằng, chúng sinh
bình đẳng, vạn vật ngang hàng, nên phóng sinh cũng như cứu
được mạng người, đều có
ý nghĩa. Trong dân gian, phóng sinh thường xuyên được sử dụng để tiêu tai giải nạn, lấy việc cứu được sinh mạng để tích đức, làm
phúc.
Trong trăm điều thiện, trước hết là
hiếu thuận,
hiếu kính với
cha mẹ. Hiếu thuận không chỉ là hồi báo công
ơn cha mẹ sinh thành dưỡng dục mà còn vâng theo
tâm nguyện của cha mẹ, để đấng sinh thành
vui lòng. Trong trời đất, đối với
con cái, cha mẹ là quan trọng nhất, hiếu kính với cha mẹ là việc tích đức đơn giản nhưng
tốt đẹp còn hơn cả cầu Thần bái
Phật
Tích đức từ giữ thể diện cho người khác
Người
phương Đông rất xem trọng thể diện vì vậy ở bất kể thời điểm nào cũng nên dành cho người khác một “lối thoát” để giữ thể diện. Nhìn thấy rõ một người cũng
đừng nên chỉ thẳng ra, hãy lựa lúc mà nói. Ở một số tình huống việc “không nể mặt” là một
thái độ vô
lễ lớn nhất.
Hãy
nhớ đừng bao giờ làm
tổn thương thể diện của người khác bởi
hậu quả của nó là
khôn lường. Trong một số tình huống, vạch trần người khác là một cái tội đẩy người ta đến đường cùng. Đặc biệt khi
phê bình người khác cần chú ý
cân nhắc đến lòng
tự tôn của người nghe.
Ngay cả khi ai đó xúc phạm bạn, vu khống bạn, hãm hại bạn. Thì cũng nên đối đãi một cách
thiện lành nhất, và nên
cảm ơn họ. Bởi cũng chính sự xúc phạm, vu khống, hãm hại của ai đó sẽ loại bỏ đi tội lỗi mà chính bạn đã gây ra trong
quá khứ. Đồng thời trong lòng bạn cũng không chứa đựng
hận thù. Nếu dù chỉ giữ một chút hận thù, không những không tiêu trừ được
nghiệp lực, mà nó sẽ càng nặng hơn lên.
Tích đức từ việc giúp đỡ người khác
Ở vào thời khắc quan trọng, ai mà không
hy vọng có người trợ giúp mình? “Vì người khác” sẽ luôn luôn
chiến thắng “vì mình”.
Lòng tốt sẽ luôn luôn được người khác khắc sâu, nhớ kỹ. Nhưng nhắc nhỏ các bạn rằng, khi
giúp đỡ người khác cũng phải tìm cách để đối phương vui
cười mà tiếp nhận.
Người xưa thường nói, xây trăm chùa không bằng cứu
sống một mạng người, cứu một mạng người phúc đẳng hà sa.
Nhà Phật lấy việc cứu người là
công đức lớn, là thiện hạnh nhất định có hồi báo về sau. Lúc nước sôi
lửa bỏng, hiểm nguy rình rập, dám xông pha vào
khó khăn để bảo toàn sinh mạng của người khác đâu phải việc dễ dàng
Tích đức từ việc thành thật với mọi người
Một người nếu như
mất đi sự thành thật thì
làm việc gì cũng khó. Bất kể lý
do gì cũng
không thể giải thích được lý do sự giả dối của bản thân! Chẳng lẽ nào đổi lấy hư
danh từ những lời giả dối sẽ thích thú hơn là chân thành và
bền vững lâu dài ư?
Không thể khoan dung người khác có thể là bởi vì lòng dạ của mình còn quá nhỏ hẹp! Dùng khoan dung có thể cải biến một
con người lầm lỗi.
Người có lòng khoan dung sẽ dễ dàng chiếm được
lòng người khác. Hãy học cách
tha thứ khuyết điểm của người khác. Đôi lúc, một quan hệ tốt đẹp là từ
nhẫn mà sinh ra đấy.
Tích đức từ việc biết cảm ơn người
Tích đức từ việc tín nhiệm người khác
Người xưa nói: “Đã nghi người thì không
kết giao, đã kết giao thì không nên
nghi ngờ người”. Người có bản tính
đa nghi thì khó có người bạn chân thành. Được người khác
tin tưởng, tín nhiệm là một loại
hạnh phúc. Người có bao nhiêu tín nhiệm thì sẽ có bấy nhiêu
cơ hội thành công.
Tích đức từ việc cho người khác sự thuận lợi
Cho người khác được lợi cũng chính là làm lợi cho mình. Thời điểm người khác cần bạn nhất, hãy sẵn sàng cho họ một bờ vai để nương tựa. Suy
nghĩ cho người khác cũng chính là
suy nghĩ cho bản thân mình.
Tích đức từ lòng nhân ái của bản thân
Mỗi người đều nên
tu dưỡng lòng nhân ái trong mình. Bởi người có
tấm lòng nhân ái luôn sống
nhẹ nhàng mà lại dễ dàng nhận được sự
hợp tác từ người khác.
Tích đức từ việc tôn trọng người khác
Việc bạn cần làm là đem lòng tự tôn của người khác đặt ở vị
trí cao nhất.
Cố gắng để người khác
cảm nhận thấy sự
tôn nghiêm của bản thân mình. Tôn trọng người yếu kém hơn mình càng là đáng quý.
Địa vị càng cao thì càng không thể
khinh thường người khác.
Tích đức từ sự biết lắng nghe
Người xưa có câu: “Nhìn nhiều, nghe nhiều và
nói ít”. Người biết lắng nghe thường được lòng người khác bởi lắng nghe là một cách
lấy lòng người khác tốt nhất.
Tích đức từ việc mỉm người với người khác
Không có ai cự tuyệt một
nụ cười chân thành cả!
Mỉm cười là phương thức
kết nối hữu hiệu giữa
con người với con người. Dùng nụ cười để ứng phó với sự “khiêu chiến” của đối thủ mới thực là cao nhân.
Tích đức từ việc hiểu người khác
Mọi người, ai cũng mong muốn người khác hiểu và
thừa nhận mình. Hiểu người khác cũng chính là một cách đem lại
lợi ích cho họ. Khi cần, chúng ta hoàn có thể đổi vị trí để hiểu người khác.