Một
con chuột nhìn qua vết nứt ở vách tường và trông thấy bác
nông dân cùng với
vợ đang mở một cái hộp. Nó nghĩ thầm “có lẽ là có
đồ ăn gì trong hộp”. Nhưng liền sau đó, con chuột hốt hoảng khi phát hiện ra trong hộp có một cái
bẫy chuột. Chú ta bèn chạy ra ngoài vườn và la toáng lên:
“Có một
cái bẫy chuột trong
nhà! Có một cái bẫy chuột trong nhà!”
Chị
gà mái đang bới đất gần đó nghe thấy thế ngẩng đầu lên và nói:
“Này chuột, đây
quả là mối lo ngại ghê gớm đối với anh, nhưng nó chẳng có phiền hà gì với tôi, tôi
không thể nào bị vướng vào cái bẫy chuột”.
Chuột bèn quay
sang nói với lợn:
“Anh lợn ơi, có một cái bẫy chuột trong nhà”.
“Tôi rất lấy làm tiếc
cho cậu, tôi chả làm
được gì, nhưng tôi sẽ
cầu nguyện cho anh không bị vướng vào bẫy”.
Nghe thấy thế, chuột hớt hải chạy đến bên bác bò đang nhai cỏ gần đó. Nó kêu lên:
“Bác bò, bác bò! Có một cái bẫy chuột trong nhà!”
Bác bò vừa nhai cỏ, vừa từ tốn trấn an:
“Bác rất hiểu sự
lo âu của cháu, nhưng bác cũng chẳng giúp được gì”.
Chuột
chán nản lẳng lặng đi vào nhà, lòng
buồn thiu, một mình phải
đối phó với cái bẫy chuột tàn
nhẫn của bác nông dân.
Thế rồi, một đêm kia, có một tiếng động vang lên trong nhà, dường như đó là tiếng bẫy xập. Vợ của bác nông dân vội chạy tới để xem có bắt được con chuột nào không? Trong đêm tối loạng choạng, bà vợ bác nông dân đã bị con
rắn độc cắn vào chân khi bà mon men tới gần cái bẫy. Thì ra, cái bẫy chuột đã xập vào đuôi của một con rắn.
Bác nông dân
vội vàng chở vợ vào nhà thương ở trên quận. Khi trở về nhà, bà vợ bác bị lên cơn
sốt. Bác nông dân
nhớ là
ăn cháo
có thể làm giảm cơn sốt, vì thế bác đã chạy ra vườn bắt chị gà mái cắt tiết, làm thịt để nấu cháo cho vợ ăn. Thế nhưng, bệnh tình của vợ bác vẫn không giảm chút nào.
Bạn bè và
hàng xóm nghe tin đã tới hỏi thăm. Để thiết đãi họ, bác nông dân đã chọc tiết anh heo. Sau nhiều ngày chống chọi với cơn bệnh, vợ bác qua đời. Vì họ hàng thân thuộc đến đưa đám rất đông, bác nông dân phải mổ thịt bác bò để có đủ thức ăn đãi khách.
Vì vậy khi một khi
bạn nghe thấy ai đó đang gặp
khó khăn, dù chuyện đó chẳng ăn nhập gì với bạn, hãy nhớ rằng một người trong chúng ta gặp nguy khốn,
nghĩa là tất cả trong chúng ta đều có
nguy cơ gặp nguy khốn. Tất cả chúng ta đều đồng hành trên chuyến
hành trình mang tên
cuộc đời. Hãy để mắt tới mọi người, luôn
động viên và cùng họ vượt qua khó khăn!