“
Hầu hết mọi người đều chết ở độ tuổi hai mươi hoặc ba mươi, sau đó họ chỉ còn là cái bóng của chính bản thân mình: nghĩa là suốt phần còn lại của cuộc đời, họ sẽ sống bằng cách sao chép lại chính mình ngày qua ngày” - Romain Rolland .
Đọc xong câu này tôi thầm nghĩ, chẳng lẽ
cuộc sống hàng ngày của tôi không phải là sự sao chép sao? Đi làm rồi về
nhà,
ăn rồi
ngủ, rồi lại đi làm và về nhà… ngày lại ngày, cứ lặp đi lặp lại như vậy, nó đã dần trở thành
thói quen của tôi và khiến tôi cứ nghĩ rằng
bản chất cuộc sống vốn dĩ là như vậy.
Rất nhiều người liên tục
phàn nàn nào là không thích người này, không thích
công việc này, không thích
môi trường này, rồi không thích
cách làm việc này, thế nhưng một
thời gian sau tôi gặp lại họ thì họ vẫn nói những điều tương tự, vẫn đồng hành với người cũ và vẫn làm công việc cũ.
Vậy tại sao chúng ta không thể sống cuộc sống mà chúng ta mong muốn?
Chúng ta có rất nhiều lý
do để biện hộ
cho mình,
ví dụ như muốn đến một nơi nào đó để
du lịch nhưng không có đủ
tiền; muốn
học thêm
tiếng Anh mà không có thời gian; muốn làm một cái gì đó nhưng lại thấy chưa đến lúc…
Đối với những việc chúng ta không làm được hoặc chưa làm được, chúng ta rất ít khi dám
thừa nhận lý do chủ yếu là do tự bản thân mình, mà luôn tìm một lý do bên ngoài để
bào chữa cho chính chúng ta. Sau đó tự
an ủi mình, rồi lại tiếp tục sống cuộc sống
bình thường và để lý
tưởng ngủ yên trong
cơ thể.
Kỳ thực, sống cuộc sống mà
bạn mong muốn không hề khó, chủ yếu là bạn có dám
hành động không mà thôi. Bạn có biết cuộc sống mà bạn
mơ ước là như thế nào không?
Nếu như bạn chỉ cảm thấy cuộc sống của người khác
hạnh phúc hơn cuộc sống của bạn, phải chăng bạn đang
ghen tỵ với họ
hay bạn đang
ngưỡng mộ và mong muốn được như họ?
Nhiều khi cuộc sống của người khác nhìn thì thèm nhưng thực chất lại không
phù hợp với bạn.
Phấn đấu, thật sự không phải là chuyện dễ dàng, nhưng chính vì không dễ dàng mới cần phải
nỗ lực. Mà cũng vì không dễ dàng nên người ta mới gọi là “ước mơ”, vì nếu như chuyện gì cũng dễ dàng làm được thì liệu bạn có
trân trọng thành quả không?