Câu chuyện này là câu chuyện của các bạn, câu chuyện về cuộc đời của mỗi người chúng ta. Nếu chúng ta, ngay giờ phút này, ngồi nghĩ lại quãng đời đã qua, hồi tưởng lại các ký ức vui, buồn, các tình cảm mà chúng ta đã từng trải qua,... mọi thứ, chúng ta cảm thấy rằng chúng ta thật sung sướng khi đã trải qua những giờ phút đó.
Và từ bây giờ, chúng ta
cảm nhận rằng
cuộc sống của chúng ta là một quyển
sách, đó là quyển sách
cuộc đời. Quyển sách này chưa
kết thúc, chúng ta là những người viết nên trang sách
cho chính chúng ta. Và vì thế, hãy hít một hơi thật sâu vào và bắt tay vào việc.
1. Gia Đình
Đã có bao giờ
bạn nói với
cha mẹ, anh chị em của bạn rằng bạn
yêu thương họ chưa? Tôi dám nói là chưa. Chúng ta đôi khi không để ý đến những gì chúng ta có và không
trân trọng nó. Chúng ta không tỏ bày sự
yêu thương của chúng ta với những người trong gia đình, để rồi một ngày kia, ta phải
hối tiếc vì điều đó. Tôi đã
mất đi ông bà nội, và cả bà cô nữa. Tôi cảm nhận rất rõ sự hối tiếc trong lòng vì đã không nói lên
được lời yêu thương đối với họ. Và bây giờ, họ đã ra đi, tôi không còn
cơ hội để làm được điều đó nữa.
Đã có bao giờ, bạn định
nghĩa bạn
bè của mình phải là người thế nào chưa? Tôi cũng dám chắc là chưa, và tôi chúc mừng cho bạn vì điều đó. Chúng ta phải có bạn bè, và chúng ta trân trọng tình bạn mà chúng ta đang có với nhau. Tôi rất hân hạnh được làm quen với rất nhiều người bạn, những người đã không hề để ý đến các tính
xấu của tôi mà làm bạn và
chia sẻ mọi sự với tôi. Và tôi biết rằng khi họ cần, tôi sẽ ở bên cạnh họ.
3. Tình Yêu
Bạn có bao giờ nghĩ
người yêu của mình phải là người như thế nào chưa? Tôi dám chắc là rồi. Nhưng có bao giờ bạn nghĩ rằng, người yêu
lý tưởng của mình là không hề
tồn tại không? Rằng điều bạn cần là một người chia sẻ với mình như một người bạn và hơn thế nữa không.
Rằng tình yêu giống như một cuộc chơi kéo co giữa hai người không? Khi bạn và bạn của mình có tranh chấp, nếu cả hai người cùng kéo, sợi dây sẽ đứt, nhưng nếu một người kéo, còn người kia thả, sợi dây sẽ không đứt mà
bền vững mãi không. Nhưng bạn hãy
nhớ, nếu bạn là người kéo,
đừng kéo quá nhiều, vì sợi dây không dài lắm để đối phương thả đâu. Đừng bỏ phí bất kỳ
cơ hội nào. Hãy trân trọng những gì mình có.
Bạn có bao giờ nghĩ về cuộc
sống gia đình chưa? Tôi không dám nói đến điều này nhiều. Vì bản thân mình cũng chưa có kinh nghiệm, nhưng sự
tưởng tượng của
con người là vô hạn. Bạn có nghĩ rằng hôn nhân sẽ
gắn kết hai người lại với nhau không? Rằng bạn phải
chấp nhận tất cả mọi thứ của đối phương và chung sống với nhau.
Tôi không nghĩ sâu xa đến thế. Tôi chỉ
hy vọng rằng mình làm được điều này. Nếu có một lúc nào đó, tôi,
hay đối tượng của tôi
tức giận, điều duy nhất tôi làm là
ôm người đó vào lòng và nói "Anh yêu em" bởi vì tình yêu thì xóa đi các
bất đồng và gắn kết chúng ta lại với nhau.
Con cái là hình ảnh của chúng ta. Vì thế, hãy
cố gắng tạo ra một hình tượng
tốt, mà qua đó, chúng ta
có thể thấy được kết
quả của điều chúng ta làm qua con cái chúng ta. Và chúng ta
hạnh phúc về điều đó.
Bạn có bao giờ nghĩ mình sẽ làm gì chưa? Chắc là có rồi bạn nhỉ. Nhưng cho dù gì đi nữa, hãy nhớ lấy nguyên tắc của sự
thành công: "
Nỗ lực trước, gặt hái sau". Hãy cố chiêm nghiệm điều này. Nó rất quan trọng đối với bạn. Và hãy nhớ, không hề có cố gắng nào là vô ích cả."Mây Của Trời Hãy Để Gió Cuốn Đi".
Hãy quan
tâm đến những điều
bình dị trong cuộc sống của chúng ta bạn nhé!