Có một chiếc
bình rỗng,
bạn đổ nước vào đó, bên trong sẽ ngập tràn nước, bạn đổ rác vào đó, bên trong dĩ nhiên sẽ là rác.
Con người thì sao?
Con người chính là một chiếc bình rỗng, bạn đổ gì vào trong bình, bạn đạt
được chính là cái đó.
Tâm hồn bạn được đổ đầy bằng "người khác", bạn
làm việc gì cũng sẽ luôn để ý xem người khác có
cảm nhận ra sao, việc gì cũng suy tính
giúp người khác, luôn muốn người ta cảm thấy ấm áp. Bạn
quan tâm người khác, người ta cũng sẽ nghĩ về bạn, sau cùng, điều bạn nhận được có khi còn nhiều hơn những gì bạn đã bỏ ra.
Ngược lại, nếu tâm hồn bạn được đổ đầy bằng những
hạt giống của thù
hận, nó sẽ bám chặt trong
cuộc đời bạn, sinh sôi nảy nở, đơm hoa kết
quả, đến cuối cùng, con người hận thì sẽ bị chính bản thân
thù hận, kẻ bị
tổn thương đầu tiên không ai khác chính là bản thân mình.
Tâm hồn được đổ đầy bằng "
đố kỵ,
tính toán,
tham lam", bạn sẽ chẳng thể nào leo lên được hố sâu của
lợi ích, tự khóa mình trong cái bóng của
cá nhân,
bạn bè sẽ ngày càng rời xa để cuối cùng bạn sẽ chỉ còn một mình.
Tâm hồn được đổ đầy bằng "
địa vị,
tiền bạc,
nhà cửa", cuộc đời này của bạn sẽ bị buộc chặt vào thế giới
vật chất, mệt nhoài tranh đấu để đạt được. Khi những thứ kể trên dần dần bước vào cuộc đời bạn,
lòng tham vô đáy sẽ chẳng để bạn
nghỉ ngơi, thậm chí sẽ khiến bạc
lạc lối trong thế giới mê hoặc ấy. Sinh ra chẳng có,
chết chẳng mang đi, đến lúc nhắm mắt xuôi tay cái bạn mang theo chỉ còn là sự
hối hận,
tiếc nuối và
trống rỗng vô hạn.
Vận mệnh của bạn không được
quyết định bởi
dung mạo hay tiền tài mà đó là những gì được đổ đầy trong tâm hồn. Tâm hồn
bạn tốt đẹp, cuộc
sống chắn chắn sẽ rực rỡ sắc màu.
Tương lai của đời bạn, dù nói chẳng đoán trước được nhưng thực chất nó chính ở ngay trước mắt bạn, chính là ở trong những sự
lựa chọn của bạn, chính ở ngay trong
trái tim của bạn. Tất cả mọi việc đều xuất phát từ trái tim, tâm định là
duyên, tâm bất định đó là
nghiệp.
Mỗi người chúng ta cũng giống như một chiếc bình rỗng, bạn đổ gì vào thì sẽ nhận được thứ đó.