Liệu tôi sẽ hạnh phúc không nếu...?
Đây là
câu hỏi có thể kéo chúng ta thụt
lùi lại phía sau, giống như một bao đá, làm
trì trệ những
quyết định của
bạn. Suy nghĩ "Nếu...thì..." ít khi nào dẫn đến
được một kết
quả cụ thể nào. Bởi một khi đã quyết định thì bạn chỉ có thể đi theo
con đường mình đã chọn và
không thể thay đổi được.
Ví như đã chọn leo lên tàu hỏa thì chỉ có thể
di chuyển bằng tàu hỏa, nhìn lên trời và tự hỏi "Liệu mình có đi nhanh hơn nếu sử dụng
máy bay?" là điều tương đối thừa thải.
Thay vì "đứng núi này trông núi nọ" thì tìm cách tối ưu hóa quyết định của mình mới là
việc làm sáng suốt.
Họ đang thực sự nghĩ về mình như thế nào?
Thói thường ở đời có người thương thì chắc chắn sẽ có người
ghét. Có người sẽ ghét bạn chẳng vì lý
do gì cả,
đơn giản là nhìn mặt thấy ghét, ghét cách
nói chuyện, cách đi đứng, cách
ăn mặc... Và họ luôn không
đánh giá cao những
cố gắng, đóng góp của bạn. Vậy thì sao? Bạn không thể thay đổi quan điểm,
sở thích của những người ấy, họ cũng chẳng thể làm được điều gì ảnh hưởng đến cuộc
sống của bạn, đôi bên như hai đường thẳng song song đi qua đời nhau. Nên có cần thiết để những
tình cảm yêu ghét của những người không liên quan ảnh hưởng đến mình không? Câu
trả lời hiển nhiên là "Không".
Cho rằng mình chỉ hạnh phúc khi có được điều gì đó
Khi ta tin rằng cuộc sống của mình sẽ trở nên
vui vẻ một khi điều gì đó xảy ra, ta thường bỏ mặc cuộc sống
hiện tại cho đến khi điều đó thực sự đến. Thật
lãng phí nếu như ta cứ phủ nhận cuộc sống hiện tại cho đến khi điều đó thực sự đến. Đừng chỉ nhìn về
quá khứ, hãy
tìm kiếm hạnh phúc hiện tại cho bản thân. Hạnh phúc không phải một điểm đến, đó là cuộc
hành trình.
Cô ấy/chị ấy đã làm điều đó như thế nào?
Bạn có thường xuyên
ngồi và tự hỏi "Sao nhỏ đó
giàu quá vậy?/ Sao "nó"
sướng quá vậy?/ Sao "nó"
may mắn quá vậy?" hay không? Nếu có thì tức là bạn đang
tự làm khổ mình đấy.
Thói quen tị nạnh với những gì người khác có sẽ khiến
tâm trạng của bạn trở nên mệt mỏi và méo mó.
Nên bạn hãy thư giãn và thôi
soi mói,
so sánh người khác với bản thân mình. Hoặc có thể lấy họ làm tấm gương để
học hỏi và cố gắng hơn.
Tiếc nuối là một phần của cuộc sống. Ta không thể xóa mờ quá khứ, vì thế bạn nên nhìn lại những điều bạn đã làm một cách
triết lý. Bạn hãy
chấp nhận những gì đã qua, cho phép mình
quên đi và tiếp tục
phấn đấu cho
tương lai. Đó mới là cuộc sống.