Vất vả kiếm tiền cũng không phải vì quá yêu tiền, mà là sống trên đời không muốn vì đồng tiền mà phải thấp kém hơn ai, cũng không muốn vì tiền mà làm khó ai…
Gần đây đang thịnh hành câu nói: “Không có tiền, bạn dựa vào đâu mà duy trì được tình thân, tình yêu, tình bạn, chỉ nói suông là được hay sao?”.
Nghèo giữa chợ đông không ai hỏi, giàu nơi rừng thẳm lắm kẻ tìm. Không tin thì xem rượu trong tiệc, chén nào cũng chúc người giàu sang; trước cửa buộc vào ngựa hảo hạng, không thân rồi cũng đến thành thân; trước cửa để đó gậy ăn mày, thân bằng hảo hữu không ghé chân.
Trên đời kết giao cần tiền bạc, tiền bạc không nhiều khó mà thân. Có tiền có rượu có huynh đệ, đến khi gặp nạn huynh đệ tan.
Người thắng làm vua thua làm giặc, chỉ vì áo quan bất giữ người.
Đồng cam cộng khổ đến lúc già, mười năm hưng bại hỏi mấy ai,
Làm quan ba ngày người người thăm, từ quan ba ngày vắng xa xăm,
Làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, hoa hướng dương mọc lại gặp xuân, người nào sau lưng không người nói, người nào không nói sau lưng người.
Con người ngày nay quá thực tế…
Không dám ngã xuống, bởi vì phía sau có con nhỏ!
Không dám trốn tránh, bởi vì phía trước có cha mẹ!
Không dám bị bệnh, bởi vì không có ai giúp đỡ!
Không dám mệt mỏi, bởi vì không có ai nuông chiều!
Không dám lười biếng, bởi vì không có ai trả lương!
Kiên cường, độc lập, chính là lựa chọn duy nhất!
Khi ngồi một mình buồn mở bài nhạc lên nghe, tự thương cảm mà rơi nước mắt. Tự dặn lòng việc này không sao cả, tự động viên mình không được gục ngã, nhất định phải kiên cường, phải cố gắng tự mình bước đi.
Những lời này thật là thương tâm,
cuộc sống này sao quá tàn khốc!
Không có lý do gì để dừng lại, không có lý do gì để không cố hết sức mình, nỗ lực đến bất lực, ngay trong mưa gió kiên cường.
Hay cho bốn chữ: Dựa vào chính mình!
Xin hãy nhớ, đừng làm tổn thương ai đó đã giúp bạn khi bạn thiếu tiền, cho bạn vay tiền không phải để lấy lời, mà đó là tín nhiệm, là cổ vũ.
Bây giờ mọi người đều sợ: ‘Đứng cho vay, quỳ đòi nợ’. Lúc cho vay tiền thì vẫn còn tình cảm, đến lúc đòi lại thì đã thành kẻ thù.
Người cho bạn mượn tiền, nhất định là quý nhân của bạn. Ngày nay, quý nhân như thế này không nhiều, nếu gặp được phải quý trọng cả đời. Người trợ giúp bạn chỉ có một mục đích, chính là hy vọng bạn có thể vượt qua khó khăn được tốt!
Phải biết quý trọng người đã chịu cho bạn mượn tiền, bất kể người này là thân nhân, người yêu, bạn bè, bởi vì tiền đối với ai mà nói cũng là không đủ dùng.
Chấp nhận cho bạn mượn tiền, không phải là vì nhiều tiền, cũng không phải là vì người ta ngốc, mà là vì người đó cảm thấy bạn quan trọng hơn tiền…
Bạn bè không cần nhiều, quý ở mưa gió đồng hành. Tình cảm không cần lâu dài, quan trọng khi cần là có mặt, đây gọi là chân tình. Chỉ cần bạn muốn, miễn là tôi có; chỉ cần bạn cần, miễn tôi có thể.
Cái gọi là trọng nghĩa, không phải là lúc tâm đắc thì khoa chân múa tay, mà là thời khắc mấu chốt có thể kéo lấy cánh tay bạn!
Đừng khoe khoang tiền bạc, chết rồi cũng chỉ là giấy lộn; đừng khoe khoang nhà cửa, bạn rời đi rồi thì cũng để người khác dùng; đừng khoe khoang xe cộ, bạn mất rồi thì chìa khóa xe cũng người khác cầm!
Tiền thì có thể kiếm mãi được, nhưng mệnh thì lại có hạn, dốc sức liều mạng để kiếm tiền, liệu tiền có thể mua lại sự sống được không. Sai lầm lớn nhất của đời người chính là dùng sức khỏe đi đổi lấy của cải, không có bất kỳ thứ gì có thể so với thân thể được!
Người sống trên đời, có người chịu cho bạn mượn tiền, đây gọi là hạnh phúc, ngàn vạn lần phải nên biết đủ. Có người sẵn lòng cho bạn mượn tiền, đây gọi là giúp đỡ, ngàn vạn lần phải nhớ kỹ. Tự mình có thể kiếm được tiền, đây gọi là vất vả, ngàn vạn lần phải biết hài lòng!