Ngoài ra, người luôn vui tươi thì trong lòng thường không có nhiều ý nghĩ
xấu, mưu đồ xấu hại người, do đó họ không làm
điều xấu, điều
ác và họ sẽ được
phúc báo.
Chỉ có như thế, thì mới có thể làm một
con người đường đường chính chính, để đạt được đến
cảnh giới “ban ngày không làm chuyện khuất tất, ban đêm không
sợ ma gõ cửa”.
Cổ nhân thường nói: “
Cho dù làm hạng người gì, thì cũng không được nịnh nọt, tham
tiền tham của; Cho dù là làm công việc gì, thì cũng không được nhất thời, qua quýt”. Làm bất kể việc gì, không nên cho rằng bản thân mình là người có đức hạnh
tài giỏi, là người không thể thiếu, như thế không tốt, dễ dẫn đến sự
chán ghét của người đời.
Người khiêm tốn thì ai ai cũng
yêu mến.
Thế nên khiêm tốn cũng là một
đức tính quan trọng tạo nên
nhân cách con người. Cho dù là trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa, thì hãy hạ thấp mình một chút, đợi chờ là việc tốt. Một mặt là có
lợi cho sự
phát triển của bản thân, mặt khác nó sẽ có lợi khi chúng ta
hợp tác với người khác.
Thành thật là điều
cơ bản để làm người, thành thật là một đức tính tốt. Người không thành thật, không ai muốn tiếp xúc . “Muốn gánh vác
trách nhiệm to lớn thì trước hết phải là người thành thật”. Làm người phải
thật thà và
chân thật, thì mới có được sự tôn trọng của người khác, thì mới có thể đứng vững trong
xã hội.
Chúng ta khi đối đãi với công việc cũng như vậy, cho dù là công việc báo cáo, phản ánh sự việc, hày là công việc gì đi chăng nữa, cũng đều phải thực sự cầu thị, tuyệt đối không được
gian lận, thất
tín với người.
Làm việc gì đều phải có sự
quyết tâm, bền lòng và
nhẫn lại, phải có
tinh thần làm việc đến cùng, đây là mấu chốt của sự thành công, nếu không thì chỉ là kẻ vô tích sự.
Người xưa thường nói, “nước chảy đá mòn, mài sắt thành kim”, chính là muốn nói nên
đạo lý này.
Một người không nhất thiết có thể trở thành
người vĩ đại, nhưng hoàn toàn có thể làm một con người chính trực. Một người chính trực, thì trước hết phải làm việc theo
lương tâm.
Làm việc gì cũng xuất phát từ lương tâm, thì đó tuyệt đối là một người
cao thượng, một người chính trực. Con người cũng nên có quan niệm đúng sai rõ ràng, gặp phải
vấn đề đều phải có
kiến giải của bản thân, tuyệt đối không thể
bạn tôi, tôi tốt, mọi người đều tốt.
Người
quân tử trước sau đều giữ vững mình, không lay động. Kẻ
tiểu nhân luôn luôn ở trong
suy tư lo nghĩ. Người quân tử lòng dạ luôn quang minh chính đại, sáng sủa,
rộng rãi, thần định, khí an. Kẻ tiểu nhân thì lúc nào cũng
tính toán so đo, suy tính thiệt hơn cho nên thường xuyên “mặt mày
ủ rũ”.
Người quân tử luôn
khoan dung, không thù
hận người khác,
lạc quan tươi vui cho nên họ “ngẩng lên không
xấu hổ với trời, cúi xuống không thẹn với đất”. Kẻ tiểu nhân trong lòng luôn có sự tình nào đó chất chứa, ấp ủ, luôn cảm thấy người khác không đúng, xã hội không đúng với mình, cảm thấy người khác hơn mình là không thể chịu được nên luôn toan tính.
9. Khoan dung
Ông bà ta thường nói rằng, khoang dung chính là vĩ đại. Con người phải có một tấm
lòng khoan dung, có thể
chấp nhận những việc khó chấp nhận nhất của thiên hạ. Chúng ta phải
học được cách khoan dung với những người không có cùng quan điểm với chúng ta, đặc biệt là những người có
mâu thuẫn với chúng ta.
Khoan dung với người khác, trên
thực tế là khai mở sự trói buộc trong
tâm hồn của chúng ta, nếu không thì chỉ có thể mang đến
áp lực tinh thần lên bản thân, người bị thiệt thòi sẽ chính là bản thân mình. Phải
thừa nhận rằng giữa người với người có rất nhiều sự
khác biệt, hãy nhìn vào những ưu điểm của người khác, khoan dung với những khiếm khuyết của họ.
Lòng biết ơn người khác phát ra từ trong tâm sẽ khiến quý nhân cho rằng, việc
giúp đỡ bạn là đáng giá. Còn nếu bạn là một người trong lòng đầy bực tức, có lối nghĩ phản đối, không ngừng
oán giận người khác thì quý nhân sẽ có thể đối với bạn “tôn kính mà không thể lại gần”.
Nếu trong xã hội này mà không coi trọng chữ tín thì khẳng định là không ai muốn
giao tiếp với bạn, càng không thể đạt được sự
tin tưởng của người khác. Một người nếu như không có
lòng tin, thì việc gì cũng không thể làm tốt. Sự giao tế giữa người với người, điều quan trọng là phải có được sự
tin tưởng.
Cổ nhân coi việc
giữ chữ tín là một
phẩm hạnh rất quan trọng của con người, rất xem trọng việc đã
hứa thì nhất định phải thực hiện, đã làm thì nhất định phải làm đến cùng.