Vì công ty nhỏ nên mình làm
sếp cũng chạy chiếc wave alpha màu đỏ chói chang, có lần đi
nhậu về cầu Thị Nghè té trầy xước hết. Đâu có tiền rào tấm ván ép thành cái phòng cho
Tony ở trọ phía sau, công ty làm phía trước, có
máy lạnh nhưng hẻm dám bật, nóng thấy bà.
Một
buổi sáng, thằng bán thời gian vào làm và nghe
điện thoại. Đầu dây bên kia muốn gặp Tony để bàn thảo 1 cái hợp đồng, nó nói ” dạ chị ơi chút chị gọi lại chứ Tony đang
ngủ nướng giờ chưa dậy”. Trời ơi, mình nằm trong phòng mà muốn ra dzộng nó 1 cái quá, vì đang mặc quần đùi và chưa quánh răng rửa mặt chứ không thì toi mày rồi nha
con. Sau đó thì mình dặn là bữa sau ai gọi, thì phải “good morning, may I help you” trước, sau đó
nói khéo là Tony đi ra ngoài,
vui lòng để lại tin nhắn. Bữa sau ông
già dưới quê lên thăm, ở bến
xe miền Đông, gọi điện ra đón. Tony cũng đang ngủ. Nó
nghe điện thoại cũng nói khéo là ” Good morning,
what can I
do for you sir? A, Mr Tony hả? Yes yes no no … “. Nói xong ông già ú ớ
sợ hãi cúp máy liền vì nghĩ
gọi nhầm vào đại sứ quán Mỹ (ông già trước 75 có
học tiếng Anh lõm bõm).
Ông lấy giấy ra,
cẩn thận bấm số gọi lại, nói ” bác muốn gặp thằng
Tèo, nó lên
Sài Gòn thành Tony đó, bác muốn gặp nó
nói chuyện chút. Nó đang đâu, bác là…” Chưa kịp nói thì bị nó mắng sa sả ”
yêu cầu anh
tôn trọng nội quy công ty chúng tôi, anh hãy để lại tin nhắn, chứ anh
đừng nên hỏi nhiều về việc Tony đang làm gì nhé. Tony không cho nói đâu. Anh
thông cảm”. Nói rồi nó cúp máy và ghi vào sổ note ” sáng ngày …tháng…một
khách hàng nam gọi, yêu cầu gặp Tony, còn nói xúc phạm Tony là thằng Tèo nữa, mà lúc đó Tony đang
ngủ nướng nên em kiên quyết không cho gặp và đã nói khéo với khách hàng là Tony đi vắng”.
Cuối tuần đọc cái
weekly report của nó mà muốn quánh cho nó
chết tươi.