Khẩu nghiệp

. Trang 2
Làm việc gì cũng đừng tham lam quá
Cuộc sống thay đổi, vận động không ngừng nghỉ… vì thế nếu bạn muốn đứng vững trong xã hội này, nhất định phải ghi nhớ 10 bài học sau.

Họa từ miệng mà ra, phàm là người thông minh sẽ tránh những lời này
Phàm là người thông minh, họ sẽ không bao giờ nói những lời dưới đây. Đó cũng là cách mỗi người tự tu dưỡng khẩu đức cho chính mình.

20 loại xà khẩu không nên thốt ra khỏi cửa miệng
Chúng ta ít khi dám làm điều gì hại người nhưng mà lời nói đôi khi đã có sức sát thương rất lớn. Vì sao người ta bảo lời nói "nanh nọc", vì một chữ ném ra hại người thì ít nhưng tự rước họa vào thân thì nhiều.

7 loại lời làm người không nên tùy tiện nói
Cổ nhân nói “nước đổ khó hốt”, nước hắt ra khỏi bát thì không cách nào thu hồi lại được, lời nói ra cũng tựa như vậy. Vậy nên, mỗi lời nói ra khỏi miệng, không thể không cẩn thận suy nghĩ.

Làm người thứ nhất nên giữ miệng thứ nhì nên giữ tâm
Biết bao chuyện thị phi trên đời phần nhiều đều từ cái miệng. Có câu rằng: “Họa từ miệng mà ra”, bởi vậy người trí tuệ thì không thể không tu cái miệng, đây cũng là triết lý quan trọng để làm người.

19 điều giúp bạn tích đức cho cả đời này lẫn đời sau
Dù là vô tình hay cố ý, những việc bạn làm dưới đây sẽ được coi là tích đức, được phúc báo cho cuộc sống sau này cũng như nhiều đời sau.

Nói thì dễ, kiếm soát bản thân không nói ra mới không dễ
Có câu nói rằng: “2 năm học nói, cả đời học im lặng”. Con người, đôi khi càng nói nhiều mâu thuẫn càng lớn, gián cách càng xa. Hãy biết kiểm soát lời nói của mình, đó là mỹ đức để thu phục nhân tâm trong thiên hạ.

Vì sao nói lời cay độc lại khiến con người bạc mệnh?
Thường người ta rất dễ phạm phải “khẩu nghiệp”. Vận mệnh của một người tốt hay không tốt, có thể nhìn từ “khẩu đức” của họ thì biết. Cho nên “khẩu nghiệp” rất quan trọng.

Có thể bạn cần

Tại sao cần phải học cách kiềm chế cảm xúc của bản thân?

Tại sao cần phải học cách kiềm chế cảm xúc của bản thân?

Bố tôi vừa mua một cái smartphone, hỏi tôi cách mở wifi, tôi nói mà ông mãi không hiểu, tôi nhắc lại ông vẫn nói là ông không biết. Lúc ấy tôi ức chế, gào lên: “Thôi, bố đừng hỏi nữa, con không biết đâu!” Không biết khi ấy bố tôi đau lòng như thế nào. Ngày nhỏ, khi tôi chưa biết thứ gì, bố tôi đã kiên nhẫn dạy tôi bước đi, dạy tôi học nói, dạy tôi ăn cơm... Giờ mỗi lần nghĩ lại đều thấy hối hận...

Liên kết logo

Bàn phím trong mơ