Kết quả tìm kiếm "oc quan sat"

Kết quả tìm kiếm tag "oc quan sat".
Một lá thư Tiền Giang
Anh ơi, cho em vào thực tập ở resort của anh với. Em thấy mô hình của anh quá hay. Em tốt nghiệp ĐH x hệ chính quy, đầu vào 25 điểm. Em quyết tâm cao độ để học hỏi, mission của em là du lịch. Nhất định em sẽ khởi nghiệp giống như thế ở quê hương em. Em sẽ làm chủ một ...

Chuyện con hươu, con nai
Người có đầu óc là người luôn nghĩ ra việc để làm. Ai nghĩ ra càng nhiều việc thì càng tài năng.

Hai thần tượng của giới trẻ thế giới
Tự làm ra tiền, là CÁCH DUY NHẤT để tìm công thức thành công cho bản thân mình. Mọi công thức chỉ tìm thấy qua thực nghiệm, không phải qua sách vở hay các khoá làm giàu, tư duy triệu phú hay ai đó nói lại.

Để trở thành quản lý hoặc ông chủ
Có 1 bạn con dượng đi ở trọ, thấy nhà bếp lộn xộn, chén bát để lung tung nên Tony yêu cầu bạn suy nghĩ cách sắp xếp cho gọn hơn. bạn đã mua giá treo rồi bắt vô tường, và mọi thứ trở nên rất sạch đẹp, điều mà bạn chưa nghĩ ra.

Dượng Tony

Kỹ năng quan sát dẫn lối thành công
Yếu tố nào làm nên thành công? Liệu “cần mẫn”, “tận tụy” trong công việc có phải là đáp án chính xác? Hai đức tính trên có thể đúng, nhưng chưa đủ! “Work smarter, not harder”

Kinh nghiệm

Chuyện chưa kể về ông Lý Gia Thành
Lý Gia Thành (Tiếng Anh đọc là Li Ka Shing, tiếng phổ thông TQ là 李嘉誠), một tỷ phú người Hồng Công- là doanh nhân có tầm ảnh hưởng nhất châu Á, ảnh hướng nhất không phải vì tài sản 35 tỷ đô la Mỹ trong cơ nghiệp cuộc đời ông, mà vì cách ông chia sẻ và đào tạo thế hệ ...

Dượng Tony

Óc quan sát
Óc quan sát là đẳng cấp chia đôi ranh giới của người quản lý và người sai vặt. Mình muốn cả đời được sai vặt thì không cần quan sát gì, còn muốn được sai người khác thì phải chịu khó quan sát, bắt đầu từ 1m trước mắt mình, bán kính xung quanh mình, rồi rộng ra, rộng ...

Dượng Tony

Có thể bạn cần

Tại sao cần phải học cách kiềm chế cảm xúc của bản thân?

Tại sao cần phải học cách kiềm chế cảm xúc của bản thân?

Bố tôi vừa mua một cái smartphone, hỏi tôi cách mở wifi, tôi nói mà ông mãi không hiểu, tôi nhắc lại ông vẫn nói là ông không biết. Lúc ấy tôi ức chế, gào lên: “Thôi, bố đừng hỏi nữa, con không biết đâu!” Không biết khi ấy bố tôi đau lòng như thế nào. Ngày nhỏ, khi tôi chưa biết thứ gì, bố tôi đã kiên nhẫn dạy tôi bước đi, dạy tôi học nói, dạy tôi ăn cơm... Giờ mỗi lần nghĩ lại đều thấy hối hận...

Liên kết logo

Bàn phím trong mơ