"To Tr
Hôm nay em xuống nhà kho, em hãy QUAN SÁT và làm các việc sau
1. Phòng bảo vệ, cửa kính nắng rọi chang chang, tại sao không mua phim dán mờ lại và treo rèm? Việc dán kính và treo rèm sẽ làm giảm nhiệt độ máy lạnh, có thể mở suốt mà ít tiền điện. Loa thùng, ti vi, tủ lạnh bụi bám cả lớp dày mà chẳng lau chùi gì cả. Quần áo vứt linh tinh góc này góc kia. Hỏi thì nói có ai vô phòng bảo vệ đâu. Không ai vô thì mình cũng phải sạch sẽ chứ, sạch cho mình chứ đâu phải sạch để người khác coi? (Nhiều bạn sinh viên nam, công nhân nam lười nhớt thây, cứ nằm ôm laptop hay coi tivi miết nên chỗ sống của họ bẩn thỉu vô cùng. Lỡ đến phòng trọ hay vào chỗ giường ngủ của một tập thể nam giới là mùi hôi thối đến tanh tưởi của những quần áo cũ không giặt, giấy dính máu nặn mụn, thủ dâm…vứt đầy ngay cạnh giường ngủ. Còn vào thang máy chung với đám ở bẩn đó, khí H2S tỏa ra từ quần áo không giặt, vớ tất không thay khiến nhiều người ngộ độc ói xanh mặt).
2. Than thở về nguồn nước: Nước ngầm bị mặn như vậy thì trời mưa phải tận dụng hứng dự trữ để tưới cây, tắm chó, giặt quần áo... Mua 5-6 cái thùng phuy lớn để dự trữ, bỏ vài con cá vô để diệt lăng quăng, ứng tiền làm cái mái che di động để bớt nắng. Phải tận dụng mùa mưa để dự trữ nước chứ sao lại cho chảy hết ra đường rồi mùa nắng thì nói không có nước dùng? Đầu tư mua mấy cái phuy đó có bao nhiêu đâu? Nước từ máy lạnh ra cũng có thể hứng để sử dụng, để chảy ướt nền chi cho uổng vậy?
3. Trong kho, quan sát vị trí nào để cái gì cho phù hợp. Hàng nào thường xuyên xuất thì để ngoài, hàng nào lâu lâu mới xuất thì để bên trong. Thấy lúc lái xe nâng vào lấy, phải dẹp cái này ra ngoài, lấy cái kia ra, rồi lại xếp lại, gấp đôi thời gian. Phải biết sắp xếp sao cho thông minh, khoa học.
4. Trước cửa kho thì bê tông nắng chang chang, mình nên đặt mấy chậu cây cho có bóng mát. Quét dọn xịt nước cho thật sạch, phải sạch sẽ từng cm. Mua mấy cái chậu nhỏ rồi để trên tường, dùng xi măng xây cái đít chậu dán chặt vào tường để tránh con Lu nó phá.
5. Hàng trong kho, coi cái nào cần dán thêm decal cho bao bì, dán nhãn phụ, bao nào rách thì may lại….Phải tổ chức việc để làm luôn tay luôn chân, đừng để 2 thủ kho ngồi hút thuốc, thở dài nói buồn…Làm luôn tay thì có
thời gian đâu mà buồn, bắt đầu ngay từ chỗ ngồi của mình, phóng tầm mắt xa xa ra 1m, rồi 2m, 5m, 10m, 100m, 200m…mình nghĩ phải làm gì cho nó sạch sẽ, tốt hơn, đẹp hơn. Váng nhện phải quét, cái cũ cái rỉ sét phải thay, bụi phải lau, mọi thứ cứ sắp lại, xếp lại…sao cho nó gọn nhất, ít tốn diện tích nhất.
6. Hôm bữa anh gửi 2 bạn con dượng (đang thất nghiệp) đợt trước ra một nhà máy ở Phan Thiết, kêu 1 tuần về báo cáo, thấy chỉ mấy tấm hình nhòe nhoẹt, không làm nổi cái file power point để trình bày. Hai mấy ba chục tuổi rồi, học đại học đại cương gì mà đầu óc đơn giản ngây thơ, óc quan sát không có nên chẳng có báo cáo góp ý gì sau khi đi nhà máy cả. Ở nhà thì kêu lau bóng đèn mới lau, quét nhà mới quét, trồng cây mới trồng…chứ không tự nghĩ ra việc. Kêu lau nhà thì nói "lau chi dượng, nay lau thì mai cũng bụi bám lại à", cái anh nói "từ này tụi mày đừng có ăn nữa, ăn chi mai cũng đói bụng lại à", cái tụi nó mới thôi. Cả chục đứa chỉ có ôm laptop nói tào lao với mấy đứa tào lao trên mạng là xuất sắc.
Em phải khác, thông minh và giỏi giang lên. Óc quan sát là đẳng cấp chia đôi ranh giới của người quản lý và người sai vặt. Mình muốn cả đời được sai vặt thì không cần quan sát gì, còn muốn được sai người khác thì phải chịu khó quan sát, bắt đầu từ 1m trước mắt mình, bán kính xung quanh mình, rồi rộng ra, rộng ra...