Trên đời có ít người sống đủ vì họ luôn muốn thứ mới mà chẳng muốn thứ mình đã có

01/08/2017   31.273  4.17/5 trong 6 lượt 
Trên đời có ít người sống đủ vì họ luôn muốn thứ mới mà chẳng muốn thứ mình đã có
Đủ hay thiếu là một thứ gì đó rất mông lung, thế nhưng nếu học được cách trân trọng những gì mình đã có, tiết chế những ham muốn không cần, cái "đủ" sẽ khiến bạn mỉm cười.

 
Hạnh phúc là “muốn thứ mình có” chứ không phải là có được thứ mình muốn. Nếu bạn vẫn còn chưa học được chữ “đủ” thì hiển nhiên sẽ gặp phải những điều sau đây.
 

Dễ cáu giận, stress

 
Khi bạn có quá nhiều mong muốn mà không được thỏa mãn thì chính những mong muốn ấy sẽ giày vò bạn. Có rất nhiều người bị ám ảnh về thành công, tiền bạc hoặc địa vị... tất cả những gì họ có thể làm là tập trung thực hiện mục tiêu ấy dẫn đến việc tự gây áp lực cho bản thân. Stress và những tâmtiêu cực khi không được “thỏa mãn nhu cầu” sẽ luôn thường trực trong cuộc sống thường nhật.
 

Thiếu tập trung

 
Số lượng đôi khi không đi cùng với chất lượng, trừ khi bản thân bạn đạt đến sự cân bằng tuyệt đối. Chính vì có quá nhiều điều muốn làm, quá nhiều thứ sở hữusự tập trung của bạn sẽ bị phân tán. Nếu bạn có một công việc để làm thì hãy chuyên tâm cho công việc ấy và nâng cao trình độ của bản thân theo chiều sâu, thay vì làm ba công việc cùng một lúc.
 
Bạn sẽ khó lòng trở thành chuyên gia ở cả ba lĩnh vực. Và đương nhiên, cộng sự và những người xung quanh của bạn cũng biết điều đó, họ sẽ tìm tới người chuyên nghiệp cho sự đảm bảo chắc chắn, thay vì tìm một cỗ máy đa-zi-năng.
 

Đánh mất bản thân

 
Muốn rất nhiều nhưng không biết mình thực sự muốn gì? Đó sự thực của những con người luôn muốn lấp đầy cuộc sống bằng tham vọng và sự sở hữu. Bạn có biết rằng, ở một khía cạnh nào đấy thì tất cả đồng nghĩa với không có gì không?
 
Đứng giữa quá nhiều lựa chọn sẽ khiến bạn hoang mang, mất phương hướng. Và cũng bởi bạn “không biết đủ” nên thói quen liên tục chinh phục, khao khát những gì chưa có sẽ khiến ta phần nào lãng quên đi thứ đang có.Ai đó đã nói: “con người dễ dàng đánh mất bản thân trong những cuộc chạy đua”.
 

Ít được tôn trọng

 
Chính vì bạn luôn trong trạng thái “có mới nới cũ”, thà có thêm chứ không chịu vứt bỏ mà sự trân trọng của bạn đối với những đồ vật, con người và cả thế giới xung quanh dường như nhạt nhòa.
 
Đừng bao giờ tự hỏi tại sao cuộc đời lại bất công? Tại sao những con người đó lại cư xử như vậy? Sao mình toàn gặp chuyện xui xẻo và kém may mắn?... Hãy tự hỏi lại bản thân “liệu bản đã hết lòng tha thiết với cuộc đời này chưa? Đã bao giờ bạn cảm thấy đủ đầy và hạnh phúc với những gì đang có hoặc thậm chí là không có gì cả? Thứ bạn nhận được chính là thứ bạn trao đi, lòng thamlối sống ích kỷ sẽ luôn là lý do khiến chúng ta nhận được cái nhìn thiếu tôn trọng từ người khác.

Quảng cáo

Theo cafebiz

Người đăng

Nguyễn Thị Hồng Đào

Nguyễn Thị Hồng Đào


Là thành viên từ ngày: 18/04/2016, đã có 852 bài viết

Tài trợ

BÌNH LUẬN

Bạn cần đăng nhập để bình luận.
No Avatar

Chưa có bình luận nào cho bài này, tại sao bạn không là người đầu tiên nhỉ?

Bài viết khác

9 kỹ năng sống ba mẹ nhất định phải dạy con
Không phải kỹ năng nào trẻ cũng được trang bị đầy đủ khi ngồi trên ghế nhà trường. Một số kỹ năng như: kỹ năng phỏng vấn xin việc, quản lý thời gian, kỹ năng tự vệ... cha mẹ cần trang bị cho con để giúp trẻ tự tin bước vào đời.

Mẹo để gây dựng niềm tin vào chính bạn
Không có ai đáng tin tưởng hơn bản thân bạn. Đôi khi chúng ta mất niềm tin vào chính mình sau khi mắc phải sai lầm, hay cũng có thể do ai đó khắc nghiệt hoặc liên tục chỉ trích chúng ta. Khi không thể tin tưởng bản thân, bạn có thể cảm thấy việc đưa ra quyết định khá ...

6 sai lầm tuyệt đối không được mắc phải trong giao tiếp
Ngôn ngữ phản ánh nhận thức và tư duy của mỗi người, vì vậy muốn người khác tôn trọng trước tiên phải biết kiểm soát lời nói của mình.

Có thể bạn cần

Tại sao cần phải học cách kiềm chế cảm xúc của bản thân?

Tại sao cần phải học cách kiềm chế cảm xúc của bản thân?

Bố tôi vừa mua một cái smartphone, hỏi tôi cách mở wifi, tôi nói mà ông mãi không hiểu, tôi nhắc lại ông vẫn nói là ông không biết. Lúc ấy tôi ức chế, gào lên: “Thôi, bố đừng hỏi nữa, con không biết đâu!” Không biết khi ấy bố tôi đau lòng như thế nào. Ngày nhỏ, khi tôi chưa biết thứ gì, bố tôi đã kiên nhẫn dạy tôi bước đi, dạy tôi học nói, dạy tôi ăn cơm... Giờ mỗi lần nghĩ lại đều thấy hối hận...

Liên kết logo

Bàn phím trong mơ