Dân gian có lưu truyền một câu đối, tuy chỉ vỏn vẹn 2 vế ngắn ngủi, nhưng lại ẩn chứa hàm nghĩa thâm sâu, lột tả được đạo lý của cả đời người, mà đôi khi ta phải nếm trải biết bao chuyện mới có thể ngộ ra. Đạo lý trong ấy thật đáng để chúng ta suy ngẫm.
Vế trên: Nhược bất phiết khai chung vi khổ,
Vế dưới: Các năng nại trụ tức thành danh.
Tạm dịch:
Vế dưới: Có thể kiềm tức sẽ thành danh.
Không thể phủ nhận rằng, câu đối này rất thâm sâu!
Người không hiểu
được chữ “buông” thì sự
chờ đợi chính là chữ “khổ”; Người có trong mình chữ “
nhẫn” thì ắt sẽ có chữ “danh”.
Vô số giọt nước kết lại thành băng, một “buông” một “nhẫn” kết hợp lại thì chính là một đời
thanh thản.
Một nét viết đạt được, một nét viết mất đi
Con người trên thế gian, sẽ không luôn luôn được, cũng không chỉ có mất.
Được mất luôn tương phụ tương thành, khi
bạn được thì đồng thời đã mất, và ngược lại, vì thế
đừng quá để
tâm so đo việc được mất.
Nhìn lại luôn thấy thời trôi qua thật nhanh, mới đó mà ta đã
trưởng thành, đã phân nửa
cuộc đời, đã
già. Phía trước là tương lai cần hướng tới, quay đầu lại là
hồi ức của ngày hôm qua, còn ngày hôm nay thì đang ở dưới chân. Quá khứ sẽ không thể quay trở lại,
ngày mai vẫn vẫn chưa biết thế nào, điều duy nhất ta có thể nắm chắc chính là ngày hôm nay.
Một nét viết thuận cảnh, một nét viết nghịch cảnh
Không có lộ trình
cuộc sống nào toàn thuận buồm xuôi gió, cũng không có chỉ toàn trông gai, có thuận cảnh ắt sẽ có nghịch cảnh. Chỉ có cắn răng
kiên trì tiến tới, thì mới có thể biết được: “Sơn cùng thuỷ tận nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” – Sơn cùng thuỷ tận
tưởng hết lối, không ngờ gặp thôn làng ngập tràn bóng liễu và hoa tươi.
Cuộc đời thật khó gặp
bạn tốt, cũng thật khó để gặp được đối thủ. Có những lúc chính đối thủ mới hiểu rõ nhất bạn là người như thế nào, đừng
oán trách đối thủ cường đại, bởi vì chỉ có đối thủ như thế mới có thể giúp bạn hùng mạnh hơn.
Có nhiều sự việc là
do bạn kiên trì đến cuối cùng mà đạt được, khổ tận cam lai sẽ khiến bạn càng
trân quý. Nhưng bạn cũng phải
minh bạch, có những sự việc sẽ không có kết
quả, nên chỉ cần
nỗ lực hết mình là đủ rồi, nhặt lên được thì cũng sẽ bỏ xuống được.
Phàm là chuyện thế gian, một số
lợi ích có thể vứt
sang một bên thì sẽ gỡ bỏ được khổ
não, có thể
kìm chế cảm xúc thì mới là cuộc đời đại
trí.