Hãy thử 
tưởng tượng tình 
yêu giống như khi 
bạn đang đứng chờ 
xe buýt. Khi 
xe vừa tới, bạn nhìn lên và tự nói: "Xe chật rồi, thôi mình đợi chuyến sau vậy."
 
 
Thế là bạn 
bỏ qua chiếc 
hiện tại, 
ngồi chờ chiếc thứ hai. Khi chiếc xe thứ hai tới, bạn nhìn lên và lại tự lẩm bẩm: "Xe này sao cũ thế nhỉ, tồi tàn quá!" Và bạn cũng chẳng bước lên xe, ngồi đợi chiếc tiếp theo.
 
 
Một lát sau, chiếc xe thứ 
ba chạy tới. Chiếc xe này không cũ, không có đông khách nhưng bạn vẫn không 
hài lòng: "Cái xe này không có điều hoà, thôi cố chờ thêm chuyến nữa."
 
 
Thế là bạn lại bỏ qua chiếc xe hiện tại và ngồi chờ xe kế tiếp. Trời tối dần, mà bạn vẫn chưa tìm thấy chiếc xe ưng ý. 
Không thể đợi thêm 
được nữa, bạn đành tặc lưỡi nhảy đại lên một chiếc xe buýt vừa tới. Đi được một đoạn bạn mới phát hiện ra mình đã chọn nhầm xe 
mất rồi.
 
 
Vậy bạn có thấy không, bạn đã 
lãng phí quá nhiều 
thời gian trong lúc ngồi chờ những gì bạn mong muốn xảy tới với mình. Thậm chí, nếu sau chiếc xe thứ 3 là 1 xe có điều hoà như bạn cần, thì chắc gì bạn cũng đã hài lòng với nó, vì biết đâu điều hoà lại quá lạnh thì sao.
 
 
Tình yêu cũng như vậy đấy. Bạn luôn mong chờ sẽ có 
người tốt hơn, đáp ứng được các yêu cầu của bạn ở phía sau mà không 
chấp nhận thực tại, hài lòng với 
mối quan hệ bạn đang có. Muốn mọi thứ 
tốt đẹp sẽ đến với mình là điều hiển nhiên, nhưng cũng phải hiểu được rằng 
đừng bao giờ trông đợi 
thái quá vào những mong ước đó. Đôi khi vì những yêu cầu quá cao của bản thân mà bạn đang bỏ lỡ những 
cơ hội trước mắt. Hãy cứ lên chiếc xe buýt đầu tiên, nếu nó không khiến bạn thấy hài lòng thì bạn chỉ việc xuống ở bến kế tiếp thôi mà. 
Cơ hội thì luôn có, chỉ là bạn có biết cách 
nắm bắt lấy nó 
hay không.
 
 
Tuy nhiên, không phải lúc nào bạn cũng là người 
chủ động bắt xe buýt 
thành công. Bởi cũng có nhiều bác 
tài không dừng lại đón bạn, bởi xe đã 
quá tải, bởi tắc đường mà cần phải chạy nhanh 
cho đủ chuyến... Rõ ràng bạn trông thấy chiếc xe đấy đáp ứng được mọi yêu cầu của bạn nhưng bạn lại không được lên xe. Dù là thế thì bạn cũng phải chấp nhận thôi. Điều đó giống như 
yêu đơn phương vậy. Dù rất thích, rất 
yêu người ấy nhưng bạn không thể làm gì khác ngoài việc đứng 
nhìn người ta bỏ lại bạn ở phía sau và coi như bạn chẳng hề 
tồn tại trong 
cuộc đời họ.
 
 
Sau tất cả, khi bạn đứng chờ xe buýt và 
quyết định lên một chiếc xe, tức là bạn chấp nhận cho nó một cơ hội, và mọi việc bây giờ hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân bạn. Nếu bạn chưa có một quyết định cụ thể, thì hãy 
đi bộ. Đi bộ giống như là việc chưa sẵn sàng yêu vậy. Mặt tốt của nó là bạn vẫn 
có thể chọn bất cứ chiếc xe buýt nào bạn muốn. Còn với những người không muốn 
chờ đợi thêm nữa thì phải hài lòng với chiếc xe buýt mà họ đã chọn. Đừng đứng chờ, vẫy xe, và chưa cho chiếc xe ấy cơ hội nào mà đã 
chê bai và cho rằng nó không hợp với bạn.
 
 
 
Thật ra, nếu 
may mắn, vẫn còn một chiếc xe buýt mà tôi 
quên không nói với bạn - chiếc xe mà bạn không hề phải đợi. Chiếc xe này tự nó sẽ dừng lại, mời bạn lên xe và cùng bạn thực hiện cuộc 
hành trình hoàn hảo cho đến 
cuối đời.
 
 
Bạn chỉ luôn thua cuộc bởi ngập ngừng mà thôi.