Có bao giờ giữa dòng đời hối hả, bạn chợt cảm thấy tâm của mình mệt mỏi, cảm thấy lạc lõng cô đơn và dường như vẫn thiếu một chút gì đó, cho dù của cải vật chất của bạn đã thừa thãi? Nếu như vậy, có thể là bạn đang lựa chọn sai đường.
Chúng ta chẳng phải vẫn nói, thấy đủ thì thường
vui sao? Trạng thái này chính là chúng ta vui với sự
giàu có của tâm mình,
tinh thần của mình.
Cho dù chúng ta không có nhiều
của cải,
thu nhập cũng không cao nhưng tâm của chúng ta lại không có vướng bận.
Ngày hôm qua đã qua đi, là tấm chi phiếu đã hết hạn, ngày mai còn chưa tới, là tấm chi phiếu chưa thể rút. Cho nên, chỉ có sống ở ngày hôm nay mới là thực tại nhất.
Cổ ngữ có câu: “Đời người sống chẳng đến trăm năm mà lại thường mang
nỗi lo ngàn năm. Trăm sự đều theo tâm mà biến đổi, một
nụ cười có thể giải ngàn nỗi
u sầu”.
Nếu như nghĩ rằng mỗi người chúng ta đều là những vị khách qua đường vội
vội vàng vàng, chỉ bất quá là đến thế gian một chuyến thì những
việc nhỏ nhặt ấy có đáng giá gì mà phải so đo?
Trong cuộc sống, nhất định cần để cho lòng mình được thong dong,
thảnh thơi,
đừng để “thân bận, tâm loạn” mà hãy để cho “thân bận mà tâm nhàn”.
Học cách
thay đổi một chút
thái độ của mình để đi thích ứng với những tình huống khác nhau xảy ra trong cuộc sống, có như vậy bạn mới tự chủ và không bị đau thương,
chán nản.
Trong
thế giới trần tục này, có nhiều lắm những
niềm vui,
nỗi buồn, những nỗi bi thương, vui
sướng và những
phiền não. Cũng bởi vì đời người có những hỉ nộ ái ố đó mới có thể giúp con người
ngộ ra rằng
biết đủ thường sẽ vui. Một khi trong tâm người ta
bằng lòng với số
mệnh của mình thì cả đời sẽ sống được thoải mái, hân hoan chẳng khi nào phải ưu sầu.