Trên đời này có một thứ có thể chịu đựng những xung kích của mưa gió nhân sinh, chính là một nội tâm tĩnh lặng…
Sự
truy cầu của nhân sinh, không gì ngoài sự
giàu có về
vật chất và
tinh thần. Kỳ thực,
cuộc đời của chúng ta, sự tiêu thụ vật chất vô cùng
giới hạn, còn việc
theo đuổi của cải tinh thần lại là vô hạn.
Vì thế, đồ vật trong nhân gian, một nửa không đáng để
tranh giành, một nửa không cần phải tranh giành. Thứ mà chúng ta thật sự nên theo đuổi, không phải là
giàu có
hơn người khác,
hay giỏi giang hơn người khác, mà chính là không ngừng vượt qua bản thân mình.
Vẻ
đẹp của
sinh mệnh, không nằm ở sự rực rỡ mà là ở sự
bình yên; sự rung động của sinh
mệnh, không nằm ở
cảm xúc mạnh mẽ, mà ở sự tĩnh lặng. Chỉ có bình yên thì mới thấy rõ sự bao la của cuộc đời; chỉ có tĩnh lặng mới thấy được tính sâu xa của sinh mệnh.
Vì vậy người có nội tâm tĩnh lặng sẽ không để ngọn lửa sân hận thiêu đốt chính mình và cũng không làm những việc khờ
dại khi bất bình bởi tâm họ “tĩnh như nước”.
Mỗi một người đều có cảm xúc, nếu như khi gặp phải những chuyện không thuận tâm liền
buông lơi cảm xúc, chỉ sẽ khiến cho
vấn đề càng trở nên rối rắm
phức tạp.
Tâm trạng rối bời cũng giống như chiếc
xe đang lao nhanh xuống dốc, nếu không biết đạp thắng cho xe dừng lại ngay lúc đó, chiếc xe có thể sẽ lao xuống khe núi, xe hỏng người
chết cũng là điều khó tránh khỏi.
Muốn tâm tĩnh lặng như nước, phải hiểu được buông bỏ
Có một vị
thiền sư từng nói: “Một người muốn tâm tĩnh như nước thì điểm mấu chốt là có thể
bỏ qua được những phiên
não về
danh lợi, vứt bỏ được những quấy nhiễu của tình sắc. Cho nên, muốn làm được điều ấy thì phải biết buông bỏ”.
Quả thực, trong cuộc
sống không ngừng phân tranh, rất nhiều người tinh thần không yên tĩnh,
tâm thần không an định đều là bởi vì họ đặt nặng bản thân mình.
Tâm tĩnh mới có thể sản sinh
trí tuệ, tâm tĩnh như nước là biểu hiện của một loại trí tuệ cao. Trong “
Tam quốc diễn nghĩa”,
Gia Cát Lượng sau khi bị thất thủ ở Nhai Đình, lại nghe được tin Tư Mã Ý dẫn theo mười lăm vạn đại quân tấn công Tây Thành. Trong tay Gia Cát Lượng lúc ấy chỉ có vẻn vẹn 2500 quân lính giữ thành. Nhưng Gia Cát Lượng không
có tâm hoảng loạn, mà
bình tâm tĩnh khí dẫn hai tiểu đồng cầm đàn, dựa vào lan can trong thành
ngồi gảy đàn.
Tư Mã Ý dẫn quân kéo đến Tây Thành, thấy tình cảnh như vậy lấy làm lạ, đăm chiêu nghe Gia Cát Lượng gảy đàn một lúc, rồi hạ lệnh cho quân nhanh chóng tháo lui. Tiếng đàn “
bình tĩnh bất loạn” của Gia Cát Lượng đã
hù dọa được Tư Mã Ý thoái lui. Đây được gọi là “núi Thái Sơn sụp đổ ngay trước mắt mà sắc mặt không
thay đổi,
con nai có nhảy múa bên cạnh thì mắt vẫn không liếc”. Khí độ siêu phàm như vậy, một
người bình thường tất nhiên
không thể làm được.
Tĩnh lặng sẽ giúp mỗi người thấu tỏ được nhân sinh
Bất kể khi nào,
ở đâu, hoàn cảnh nào, duy trì một
trái tim tĩnh lặng là một trạng thái đẹp nhất, tĩnh lặng là một loại phẩm cách, có thể làm dịu đi những xốc nổi. Tĩnh lặng là một loại
trí huệ, có thể cảm
ngộ sự đại từ đại bi của sinh mệnh.
Có được sự tĩnh lặng trong tâm, sẽ hiểu được cuộc sống không chỉ có thu hoạch và
sở hữu, đôi khi buông bỏ và
mất đi cũng là một loại sở hữu.
Trái tim tĩnh lặng sẽ làm cho những thứ ta muốn nghĩ, muốn thấy, muốn ngửi trở nên rõ ràng hơn. Trái tim tĩnh lặng, mọi thứ sẽ
an yên, không tăng không giảm,
dịu dàng lắng nghe tiếng hoa nở hoa tàn…
Bất luận trải qua bao nhiêu phong
ba, duy trì được một trái tim tĩnh lặng,
coi nhẹ sự được mất và ân oán, buông bỏ những tranh chấp
so đo, có lẽ chúng ta sẽ thu hoạch được một thứ khác, sẽ lĩnh ngộ được hàm ý sâu xa của cuộc sống này, đạt một cảnh giới càng tuyệt đẹp hơn.