(đồng ý, tôi có
nói dối đấy, tôi đã thậm chí nhảy múa
ăn mừng ở một vài trường hợp nhưng đó là trong một bài viết khác).
Nhưng tôi đã
khôn dần lên theo chiều dài của năm tháng.
Phần lớn, mọi người không
thay đổi công việc vì tiền. Họ cũng không xin nghỉ vì "thích" hay trong cơn
nóng giận vô chừng nào đó. Họ vào
làm việc ở
công ty của
bạn bởi vì họ tin là họ thích hợp và ai cũng muốn
quyết định đó đúng đắn. Đôi khi, tại một số thời điểm, có những điều khiến cho điều đó trở thành sai. Và nếu như bạn thực sự dành
thời gian để “đào sâu” tìm hiểu lý do mà họ để lại thì bạn sẽ nhận ra rằng đó hoàn toàn không phải là “vì công ty” như họ đã nói. Đó không phải vì địa điểm làm việc, vì đội nhóm, vì hệ thống hay vì không khí làm việc.
Chắc chắn những người ấy không nói như vậy một cách dễ dàng cho
nhà tuyển dụng nghe đâu. Và bạn chẳng thể tìm thấy
được một từ hay ngữ nào đề cập đến
vấn đề quản lý ở đây.
“Công ty” chỉ là một thực thể pháp lý. “
Kinh doanh” chỉ là một bộ sưu tập bàn làm việc và máy tính. Không ai nghỉ việc vì những thứ đó.
Đó là quyết định, là
động lực, là không khí làm việc, là sự
hỗ trợ, đào tạo,
tầm nhìn và sự chỉ đạo được xuất phát từ chính những người lãnh đạo mà họ đi theo.
Vì thế, lần sau khi bạn nhận được đơn xin nghỉ việc của nhân viên, hãy
cố gắng đừng phấn khích và
cười nhạo những người ra đi vì: "đã thêm một kẻ ngu
ngốc không thuộc về nơi này". Hãy dùng ít phút để ngẫm nghĩ về lý do thực sự khiến họ ra đi.
Họ từ bỏ bạn!
.........................................
Một bài viết được sưu tầm từ "People don’t leave companies. They leave
leaders" của
Greg Savage