Có một câu chuyện kể rằng, một người đi mời
thầy phong thủy về
nhà mình để xem, trên đường đi tới khu phần mộ nhà anh ta, từ xa nhìn về phía phần mộ thấy chim chóc bay lượn nhiều nên anh ta nói với thầy phong thủy:
“Chúng ta quay về đi, chim chóc đang bay lượn nhiều thế kia, chắc chắn là có
con đang ở trên cây hạnh nhân lấy
quả rồi, chúng ta đi đến đó quấy nhiễu chúng là chuyện nhỏ nhưng chúng chẳng may ngã xuống lại là chuyện lớn”.
Thế là thầy phong thủy nói với anh ta: “Không cần phải xem phong thủy của nhà anh nữa, chỉ cần thấy anh như vậy là đã biết nhà anh làm gì cũng đều sẽ thuận
lợi rồi”.
Anh ta rất khó hiểu liền hỏi lại, thầy phong thủy
trả lời: “Anh không biết sao? Trên đời này phong thủy
tốt nhất chính là
nhân phẩm!”
Những chuyện về “phong thủy tốt nhất là nhân phẩm” trong
xã hội chúng ta không phải là ít.
Cuối cùng đến lượt cô bé, người phỏng vấn hỏi:
“
Bạn chẳng lẽ không biết rằng hai người kia đều là
đối thủ của mình hay sao? Nếu một trong hai người họ trúng tuyển thì bạn sẽ là người bị loại”.
Cô bé
cười cười và nói: “Tôi biết rõ điều đó, nhưng tôi cảm thấy rằng vị
trí này thích hợp cho họ hơn là cho tôi”.
“Bạn nói sao?”
“Bởi vì trong hai người họ, một người có kinh nghiệm hơn tôi còn người kia có
năng lực hơn tôi, đó chẳng phải là những
nhân tài mà các vị đang cần sao?”, cô gái trả lời. Tuy nhiên người phỏng vấn lại nói với cô gái rằng:
“Đúng, chúng tôi cần một nhân
tài như vậy, nhưng còn cần người có nhân phẩm như bạn hơn, bạn đã trúng tuyển!”
Sau một
thời gian công tác, bởi vì cô gái có khẩu ngữ tốt, lại học qua ngành thương mại quốc tế, nên rất nhanh chóng
được chuyển sang bộ phận
nhân sự. Cô gái này không chỉ có tướng mạo
bình thường mà còn có vóc dáng thấp bé, cho nên đã có người hỏi cô rằng: “Bạn có
bằng cấp như vậy, vóc dáng như vậy mà lại được chuyển tới bộ phận nhân sự nhanh như thế, chắc hẳn phải có nhiều
mối quan hệ mạnh lắm?”. Cô gái chỉ cười mà không nói gì.