01
Trên đời này, thứ khó đo lường nhất chính là
lòng người.
Có lẽ có rất nhiều người ở đây đã từng là người bị hại và bị chơi khăm bởi chính những người quen biết,
bạn bè thân thiết hoặc là những người mình từng
giúp đỡ, đúng không?
Đột nhiên, có một con lạc đà đứng bên ngoài kéo rèm cửa lều của người Ả Rập và nói một cách đáng thương rằng bên ngoài trời quá lạnh,
hy vọng người chủ lều có thể thương tình
cho phép nó được đưa đầu vào để sưởi ấm một chút.
Người Ả Rập
tốt bụng đã đồng ý lời thỉnh cầu của con lạc đà.
Không lâu sau, con lạc đà lại xin được đưa cổ, chân trước và nửa thân vào lều. Người Ả Rập cũng không đành
nhẫn tâm từ chối, nên cũng đã đồng ý.
Nhưng
lợi dụng
lòng tốt của người Ả Rập, con lạc đà kia ngày càng trở nên quá đáng. Cuối cùng, nó chui cả người vào trong lều, và ép người Ả Rập ra khỏi lều, còn nó thì nằm bên trong
tận hưởng căn lều ấm áp."
Tâm hại người không nên có, nhưng tâm phòng người nhất định phải có. Có đôi lúc, sự
thiện lương và đơn thuần của
bạn lại không phải việc
tốt, bởi vì sẽ có một số người
lợi dụng điều đó để chiếm lợi từ bạn, làm bạn tổn thương xong, họ còn mắng bạn
ngốc.
Trong trường hợp xảy ra tranh chấp,
lùi một bước là bầu trời.
Tuyệt đối đừng
nóng giận, đánh nhau, chỉ dễ gây tai
vạ và kéo thiệt thòi vào người.
02
Bạn tôi, điển hình của
sinh viên 3 tốt:
Nhiệt tình, lương thiện, hiền. Khi còn ở ký túc xá, cô ấy không chỉ làm hết việc dọn dẹp trong phòng mỗi ngày, còn giúp các bạn cùng phòng làm rất nhiều việc như lấy bưu kiện, mua
cơm hộp mỗi ngày, làm bài hộ,...
Lâu dần, bạn cùng phòng cô ấy cho rằng những thứ cô ấy đã làm là việc hiển nhiên. Quét dọn, lau phòng, đổ rác lại trở
thành công việc riêng của cô ấy, không có ai có
ý thức phụ giúp. Thậm chí đồ đạc
cá nhân còn bị "mượn" mà không xin phép.
Mãi đến một ngày nọ, mấy bạn cùng phòng cô ấy
uống rượu la hét ầm ĩ trong phòng, còn đổ rượu lung tung lên giường cô ấy, khi
quản lý ký túc xá đến kiểm tra lại
đổ thừa do cô ấy xúi giục, hại cô ấy bị người quản lý mắng cho một trận, lúc đó cô ấy mới tỉnh
ngộ.
Đối với những người
biết điều biết chuyện, bạn chỉ cần giúp họ một lần, họ đã ghi ơn tạc dạ trong lòng, và rất ngại làm phiền bạn thêm lần hai.
Chúng ta đều biết lương thiện là một
đức tính tốt, ngay từ nhỏ khi học môn
Đạo đức chúng ta đã được dạy phải biết giúp đỡ,
đối xử tốt bụng, khoan dung với người khác. Nhưng có đôi khi, sự
tử tế và
nhượng bộ của bạn không đổi lấy sự
biết ơn, mà trái lại chỉ là sự đòi hỏi vô độ từ phía đối phương.
Lương thiện thật sự đáng quý, nhưng nếu sự lương thiện của bạn bỏ ra chỉ đổi lấy sự quá đáng từ đối phương, nó lại gọi là
yếu đuối rồi.
03
Từ năm 16 tuổi đến lúc
mất đi, bà ấy đã
làm việc thiện trong 77 năm trời.
Trong mười mấy năm liền, bà ấy đã quyên góp
tiền cho hơn 20 tổ chức từ thiện và thậm chí còn lấy tất cả lương hưu của mình để
làm từ thiện.
Hóa ra tiền
tiết kiệm của Olive Cooke đã gần hết, và bà
không thể bỏ ra nhiều tiền như lúc trước nữa.
Nhưng hàng tháng, bà vẫn nhận được 200
email và vô số cuộc gọi, không phải để cám ơn, mà là để yêu cầu bà quyên góp, còn có người trách bà cho họ quá ít.
Những lá thư lạnh lẽo như băng tuyết và những yêu cầu khó nghe kia khiến bà thấy nghẹt thở.
Sau khi bà gửi
con trai 250 Bảng Anh thì bà mất tích, bởi vì đến phút cuối bà không còn dám tin ai nữa.
Khi một người đang đứng trên bờ vực
tuyệt vọng, bạn giúp anh ta, anh ta sẽ coi bạn là ân nhân. Nhưng nếu bạn luôn giúp anh ta không
giới hạn từ ngày này qua ngày khác, sẽ rất dễ nuôi dưỡng ra một con "ma cà rồng", chỉ biết "hút máu" từ người khác, khiến anh ta sinh ra cảm giác rằng bạn vốn dĩ nên giúp anh ta, đó là việc hiển nhiên.
Cho đến khi bạn không còn nhiều máu cho anh ta hút, bạn không còn điều kiện để giúp anh ta nữa, và bạn ngừng giúp.
Anh ta sẽ không nghĩ rằng bạn không thể giúp được, mà chỉ nghĩ bạn đang lấy đi thứ vốn thuộc về anh ta, và xem bạn như kẻ thù.
04
Lương thiện là chuyện tốt. Nhưng chúng ta cần có nguyên tắc riêng: cứu chuyện cấp bách không cứu cái
nghèo, giúp người gặp khó không giúp người
lười. Học cách đặt lòng tốt đúng chỗ, để sự lương thiện của bạn cho người
xứng đáng có được.
Nếu là bạn, khi gặp những trường hợp này, bạn sẽ làm gì?
"Đồ bạn coi bộ dễ xài hơn, cho tôi mượn nhé, tôi khỏi mắc công mua."
"Học chuyên anh mà, giúp tôi biên dịch 10 trang này từ Việt
sang Anh nhé, nhanh mà."
"Cậu đang thiết kế, sẵn tiện giúp tôi làm cái poster luôn đi, mai ráng xong sớm nhé, mai tôi phải dùng rồi đấy."
"Mày có nhiều tiền thế, cho tao mượn ít có sao đâu?"
"Đều là bạn
bè với nhau, cậu giúp cô ta không giúp tôi vậy coi được à?"
...
Đừng để người khác nhầm lẫn và quen với việc coi lòng tốt của bạn là nghĩa vụ bạn phải làm, là chuyện đương nhiên mà họ phải được nhận.
Đừng sống như một kẻ
xấu xa
hung dữ, nhưng cũng đừng bao giờ làm một ông
già tốt bụng luôn mỉm
cười trong thầm lặng, học cách thêm gai vào người để
tự vệ cũng là chuyện tốt.
Lợi ích của bạn, bạn phải giữ, không được cả nể. Khi gặp
bất công, phải đấu tranh, nói: "
Xin lỗi, tôi không muốn làm!"
Trong nhà
Phật thường dạy không nên làm tổn
thương người. Nhưng chính bạn cũng nên
nhớ, đừng để người khác được dịp lợi dụng làm tổn thương bạn.