Cùng với việc không có hướng đi thích hợp để tiến về phía trước, tôi vẫn
dậm chân tại chỗ. Cứ nghiền ngẫm
cuộc đời mình, cứ
suy nghĩ dằn vặt quá nhiều về tất cả những
con đường phía trước mặt tôi, và điều đó đã mang lại
cho tôi một
bức tranh đầy
sợ hãi. Mỗi hướng đi xem ra lại còn tồi tệ hơn những hướng đi khác, điều đó ngăn cản bất kỳ
hành động nào mà tôi
có thể đưa ra.
Và sau đây là 4 bài
học mà tôi đã học
được về
cách làm thế nào để tìm thấy hướng đi đúng trong cuộc đời:
Chúng ta có quá nhiều
lo lắng và
căng thẳng về
tương lai, và tất cả là bắt nguồn từ việc phân tích và suy nghĩ mà chúng ta đã làm với tư cách là một người
trưởng thành. Chúng ta hỏi bản thân mình tất cả các dạng
câu hỏi khác nhau. Tôi
nhớ là mình đã có vô số đêm hầu như thức trắng, để nghiền ngẫm về những
ý tưởng và đánh vật với
tâm trí của
chính mình. Tôi đã cố rất nhiều để hình dung ra nơi mà mình sẽ
kết thúc trong tương lai, và tôi thường cảm thấy
thất bại thậm chí ngay cả trước khi mình
bắt đầu.
Nhưng tất cả những sự phân tích quá nhiều đó chẳng đưa tôi đi đến đâu cả; nó chỉ đốt hết
thời gian của tôi mà thôi.
Một
thực tế hiển nhiên đó là cho dù chúng ta có thông minh đến mấy, thì cũng chẳng thể đoán trước được tương lai. Mọi thứ
thay đổi quá nhanh và chúng ta thậm chí
không thể đoán được mình sẽ
ở đâu và như thế nào sau 5 năm nữa.
Bạn chỉ
đơn giản là không biết. Và điều đó thì cũng không nhất thiết là một
điều xấu, bởi vì bạn sẽ chẳng
quyết định hướng đi của mình dựa trên một dự đoán phải không nào, vì điều đó sẽ dẫn tới một
sai lầm.
Bạn sẽ tạo ra
lựa chọn của riêng mình dựa trên những điều thực sự quan trọng đối với bạn, ngay ở đây và ngay lúc này, chứ không phải là
ngày mai.
Bằng cách nhận ra và cuối cùng
chấp nhận về đặc điểm không thể đoán trước được của
cuộc sống, chúng ta có thể chấm dứt việc suy nghĩ và phân tích quá nhiều và bắt đầu
sống nhiều hơn trong
khoảnh khắc hiện tại. Chính điều này sẽ giúp mở mang
tâm trí của bạn tới những
khả năng của ngày hôm nay.
2. Thử mọi thứ. Làm một số thứ.
Khi bạn bắt tay vào hành động và bắt đầu làm một số thứ, bạn bắt đầu cảm thấy khá hơn hầu như ngay lập tức, bởi vì thay vì cứ
ngồi suy nghĩ về một điều gì đó xa xôi trong tâm trí với đầy rẫy những điều không chắc chắn, bạn sẽ
làm việc trên một thứ gì đó thực sự chắc chắn: đó là những hành động của bạn.
Đã rất nhiều lần, tôi thường bị mắc kẹt vào những hỗn loạn của cuộc đời và bị ảnh hưởng bởi nó, cho tới khi tôi nhận ra rằng tôi không thể
kiểm soát được điều gì sẽ xảy ra vào ngày mai, nhưng tôi có thể kiểm soát những hành động mà mình làm trong mỗi ngày.
Đó là điều thực sự
đẹp đẽ của cuộc đời này — biết được rằng bạn có thể hoàn toàn kiểm soát thông qua mỗi suy nghĩ, mỗi
lời nói và mỗi hành động của chính mình.
Và bằng cách thử, hành động,
học hỏi,
gắn kết,
trải nghiệm, và
tiến lên phía trước, nó sẽ giúp bạn tiến lên một bước xa hơn so với ngày hôm qua. Và bạn sẽ chẳng bao giờ biết được đâu là nơi mà mỗi bước sẽ dẫn bạn tới.
Trước đây tôi cứ
tưởng rằng nếu mình biết nhiều hơn, thì tôi sẽ có khả năng tạo ra nhiều quyết định
tốt hơn về hướng đi mà tôi muốn trong cuộc đời. Nhưng khi tôi càng
cố gắng đào sâu để nhận thêm nhiều thông tin, thì tôi thấy cái hố sâu đó như đã chôn vùi chính bản thân mình.
Bối rối và tràn ngập bởi quá nhiều thông tin, đã tạo ra những
mâu thuẫn trong
con người tôi, và tôi đã không thể biết được cái gì
hay ai là người mà mình có thể
tin tưởng.
Sau đó, tôi
buông mọi thứ ra. Tôi không còn nghĩ đến tất cả những bằng chứng và bắt đầu
làm theo sự mách bảo của trái tim mình.
Tôi nắm lấy những
cơ hội; tôi bước những bước đi nhỏ tiến về trước trong đêm tối. Tôi
vấp ngã, nhưng lại đứng dậy và đi vào một hướng khác. Cứ như vậy, vấp ngã rồi lại
đứng lên rất nhiều lần. Như người ta nói, bước đi đầu tiên là bước đi
khó khăn nhất nhưng cuối cùng tôi cũng tìm thấy
con đường của mình, không phải bởi một số dữ liệu trên một biểu đồ
nghề nghiệp đã chỉ cho tôi con đường nào để đi, mà bởi vì tôi bắt đầu tin vào tiếng nói phía bên trong chính mình.
Chắc chắn là, tôi thường gặp phải những sai lầm, nhưng cuối cùng nó ngày càng trở nên tốt hơn bởi vì tôi đã vừa làm vừa học hỏi — chứ không chỉ ngồi bó gối và
chờ đợi.
Khi lần đầu tiên tôi bắt đầu
khám phá ra những
cơ hội mới để tìm thấy con đường đúng đắn cho cuộc đời mình, tôi nhận thấy bị tràn ngập bởi sự
cạnh tranh. Có quá nhiều những người khác cũng giống như tôi đang cố gắng làm
công việc mà tôi đang làm.
Còn những người bạn của tôi đã không đưa ra được bất kỳ
sự giúp đỡ nào, bởi vì thay vì
khuyến khích tôi thử nghiệm những con đường mới, thì một số người trong số họ đã kéo tôi quay lại nơi tôi bắt đầu, bằng những
câu nói kiểu như thế này: “Tại sao anh không sống một cách
thực dụng hơn nhỉ?”
Họ đã nhồi vào đầu tôi sự
nghi ngờ vào chính bản thân mình, nó khiến tôi đôi khi phải khó khăn lắm mới lấy lại được
động lực cho mình. Và rất may là tôi gặp được những tiếng nói
tích cực của rất nhiều người khác trong blog này, những
video, cùng mạng
xã hội và tôi đã tìm thấy sự
khích lệ để tiếp tục công việc của mình. Tôi cảm thấy giống như là họ đang
nói chuyện với tôi vậy.
Và trong thấu kính tích cực đó, tôi đã tìm thấy
ánh sáng bên trong chính mình để mang tôi tới những khả năng tiềm ẩn đang bị
ngủ quên.
Không còn bị kìm nén bởi ý
kiến của một ai khác về cách những thứ này “phải nên như thế kia”, tôi đã tiếp tục trên con đường mà mình vừa khám phá ra. Tôi càng
tập trung vào tiếng nói bên trong mình và những tiếng nói khuyến khích từ
bạn bè, thì tôi càng
tin tưởng vào bản thân mình nhiều hơn.
Mặc dù có đôi lúc, để tìm thấy con đường đúng đắn có thể phải
mất một chuyến
hành trình suốt cả cuộc đời, nhưng tôi luôn tin rằng chỉ có một hướng duy nhất mà tất cả chúng ta đều phải đi: đó là tiến về phía trước.
Bằng việc tạo ra những bước đi nhỏ mỗi ngày, gạt qua một bên sự suy nghĩ quá nhiều và nhận ra rằng bạn có đủ mọi thứ cần thiết ẩn sâu trong trái tim, bạn có thể tìm thấy con đường đúng đắn cho cuộc đời mình. Và đôi khi nó có thể không phải là hướng đi mà bạn đã từng
mong đợi, nhưng nó sẽ làm việc và mang lại kết
quả rất tuyệt vời.
“Những giông bão của cuộc đời không thể quật ngã một con người, khi mà
tinh thần của anh ta được sưởi ấm bởi ngọn
lửa nhiệt tình.”
Norman Vincent Peale