1. Lời oán thán
 
Chớ nên chỉ vì gặp phải chút chuyện nhỏ liền 
than phiền với cả thế gian rằng 
ông trời bất công. Bạn 
có thể thi thoảng 
cằn nhằn vài câu, nhưng đừng khiến bản thân cả ngày chìm đắm trong than phiền, bởi chẳng có ai thích ngày ngày 
đối diện với một gương mặt mang đầy oán trách.
 
 
Nên hiểu rằng than phiền vốn là lời nói chẳng đem lại cho chúng ta bất kỳ 
lợi ích gì. Bạn có thể than phiền cả đời, nhưng điều đó đồng 
nghĩa với việc 
cuộc đời bạn sẽ chẳng có bất kỳ thu hoạch 
tốt đẹp nào.
 
 
Thay vì hao 
tâm tổn sức oán trách thế gian, chi bằng hãy biến 
sự bất công thành 
động lực để bản thân thêm phần cố gắng, để người đời có thể nhìn ta bằng một 
con mắt khác.
 
 
2. Lời suy diễn
 
Trong cuộc sống, có không ít người vừa gặp một chút khó khăn liền có 
thói quen suy diễn viển vông, hơn nữa càng nghĩ càng 
tiêu cực, càng nghĩ càng 
đau lòng.
 
 
Dưới sự tác động của những 
suy nghĩ, 
lo lắng mang 
màu sắc bi quan này, bạn rất dễ nói ra một vài lời theo chiều hướng xui rủi. Những lời này đối với chúng ta vốn chỉ là một loại bộc bạch đơn thuần 
hay một cách để giải tỏa, thậm chí nhiều người nói xong còn chẳng nhớ rõ mình đã thốt ra những gì.
 
 
Tuy nhiên đứng trên phương diện người nghe để 
đánh giá, những lời suy diễn tiêu cực ấy có thể đem tới nhiều hệ 
quả khôn lường. Về lâu về dài, sẽ chẳng còn ai dám thân cận với một người ngày ngày tự huyễn hoặc bản thân bằng đủ mọi giả thiết xui xẻDo đó mỗi khi đối mặt với khó khăn, việc nên làm nhất là động 
não để tìm cách giải quyết chứ không phải suy diễn lung tung.
 
 
 
Trong mắt những kiểu người mang 
trái tim vị kỷ ấy, bất cứ ai trên thế gian này đều là những kẻ có 
vấn đề. Những người như vậy vốn không có cách nào chuyên tâm 
phấn đấu, bởi tất cả sự chuyên chú của họ đều đặt trên nhất cử nhất động của người khác.
 
 
Suy cho cùng, sau tất cả những lời ghen tị, châm biếm ấy, người 
khó chịu nhất, 
thiệt thòi nhất âu vẫn chính là bản thân họ mà thôi!
 
 
 
Thành công là thứ mà ai có được cũng đáng để 
tự hào. Nhưng niềm tự hào ấy nên dừng lại đúng chừng mực, chứ không phải cứ hễ đạt được một chút thành tích liền dễ dàng bị lung lạc bởi vaif tiếng vỗ tay hay vài lời tâng bốc phù phiếm.
 
 
Thiết nghĩ, người có được thành công chắc chắn là một 
nhân tài ưu tú trên lĩnh vực "sân 
nhà" của họ. Thế nhưng dù 
tài giỏi cho tới đâu, có được thành công lớn tới mức nào thì cũng chớ 
dại khiến bản thân chìm đắm trong sự tự mãn vì những câu a dua nịnh hót để rồi thốt ra những lời tự mãn.
 
 
Nên biết rằng, núi cao còn có núi cao hơn, 
người giỏi ắt sẽ có người 
giỏi hơn, những cao thủ 
chân chính trên đời đều là người bàng quan trước mọi thứ phù phiếm. 
Người thông minh thực sự sẽ không dễ dàng nói ra những lời tự mãn, thay vào đó, họ biết khi nào nên cất giấu 
tài năng, lúc nào nên phô diễn tài nghệ.
 
 
 
Nói cách khác, bạn có thể không thông minh, không giỏi 
giao tiếp, nhưng nhất thiết phải có một 
tấm lòng rộng rãi, một trái tim 
quảng đại.
 
 
Nếu như vừa gặp chút thất bại đã 
không thể gượng dậy, vừa nghe vài lời 
nói xấu đã 
ấm ức đến không thể 
quên, động một chút là 
ghét người này, 
chán người kia, thì tấm lòng vị kỷ ấy chính là 
con đường ngắn nhất khiến chúng ta sa lầy trong thất bại.
 
 
Học cách làm một người rộng rãi, thành công tự khắc sẽ gõ cửa tìm đến bạn. Bởi lẽ, tấm lòng quảng đại chính là ký hiệu chỉ có riêng ở những 
người thành công.
 
 
Buông xuống 
tâm hồn dễ xao động, buông xuống sự 
lười biếng luôn thường trực, buông xuống hết thảy mọi phù phiếm, tĩnh tâm suy nghĩ, 
làm việc nên làm, cố gắng thật nhiều, bạn sẽ phát hiện ra bản thân càng ưu tú hơn so với những gì mình 
tưởng tượng. Hãy nhớ kỹ một điều rằng: Người càng cố gắng, sẽ càng 
may mắn!
 
 
Trên đời này ngoại trừ chuyện sinh tử, hết thảy mọi việc đều có thể xem là 
việc nhỏ. Dù gặp phiền não lớn đến đâu cũng chớ nên 
tự làm khó mình. 
 
 
Bất luận ngày hôm nay của bạn có phát sinh bao nhiêu điều tệ hãi, cũng đừng 
thất vọng với cuộc sống. Bởi suy cho cùng, thứ khiến bạn phải 
chịu đựng chỉ là ngày hôm nay, mà 
ngày mai tươi sáng vẫn còn đang chờ đón chúng ta ở phía trước…